**********
Có thể dễ dàng biết được ngày thường công tử Linh Hoa vô cùng quan tâm đến hình tượng của mình.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng mà bây giờ lại ngã xuống hố thực sự là mất hết mặt mũi mà.
Nếu như có thể thể thì giờ phút này công tử Linh Hoa thực sự muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, sau đó không cần phải đi ra nữa.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng mà công tử Linh Hoa cuối cùng vẫn phải ngẩng đầu lên.
Cái gương mặt tuấn tú kia giờ phút này dính đầy bụi đất, chật vật không chịu nổi bằng mắt thường đều có thể nhìn thấy từ mũi đến trán đều bị sưng đỏ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Công tử Linh Hoa lấy tay của mình chà xát vào mũi của mình, quả nhiên là không ngoài dự đoán có không ít máu mũi chảy ra.
Không cần phải soi gương thì công tử Linh Hoa cũng có thể đoán được vào giờ phút này mình chật vật như thế nào.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bình thường công tử Linh Hoa coi trọng nhất chính là dáng vẻ bên ngoài của mình, so với tu vi thì còn quan tâm hơn.
Chỉ cần là rời khỏi phòng mình một bước thì không cần biết là đi đâu thì anh ta nhất định phải trang điểm chỉnh trang ăn mặc một tiếng đồng hồ, thậm chí còn tô son điểm phấn, sau đó mới bằng lòng đi ra gặp người khác.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng mà hôm nay anh ta lại bị Tần Vũ Phong dùng một chiều thái cực vận thủ đánh thành như vậy. Quả thật là công tử Linh Hoa đã bị chọc phát điên lên rôi!
Trước mặt tất cả mọi người anh ta bị như vậy thì quả thực là quá xấu hổ mà!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhìn thấy một màn này thì những người đang vây ở xung quanh xem cũng bắt đầu nghị luận.
Không!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thanh âm nghị luận của bọn họ từ đầu cho đến hiện tại vẫn chưa dừng lại.
Chẳng qua là lúc này đây đã thay đổi hướng gió. “Vậy mà một người không có danh tiếng gì lại đánh bay công tử Linh Hoa hay sao?” “Thái cực vẫn thủ, còn có cả loại năng lực này hay sao?” “Nhưng mà theo phân tích thì anh ta cũng chỉ là một ám kình đỉnh mà thôi, có lẽ là hôm nay trạng thái của công tử Linh Hoa không được tốt ... “Bất kể như thế nào thì ám kình đỉnh cũng đã vượt cấp khiêu chiến với bán tông sư... “Đây có thể coi là vượt cấp khiêu chiến đúng không? Tên nhóc kia cũng chỉ là ám kình đỉnh, công tử Linh Hoa vẫn còn chưa đến cảnh tông sư đâu!” “Thôi đi, nhìn thấy công tử Linh Hoa đã bị đánh thành cái dạng gì rồi mà còn tiếp tục bàn tán.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tất cả đám người qua đường đều nghị luận truyền đến lỗ tại của công tử Linh Hoa.
Sau khi công tử Linh Hoa nghe được những lời bàn tán kia thì trong lòng càng cảm thấy phẫn nộ, tất cả đều đang biểu dương tên kia lợi hại.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng mà anh ta cũng chỉ là một ám kình đỉnh phong mà thôi, mắt của tất cả bọn họ bị đui rồi sao? “Tên nhóc tồi tệ”
Công tử Linh Hoa từ mặt đất vỗ vỗ đứng dậy, không quan tâm đến bụi bặm ở trên người nữa mà hung dữ nhìn về phía của Tần Vũ Phong, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu đã thành công làm cho tôi tức giận rồi!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nói xong thì công tử Linh Hoa không còn quan tâm đến việc mình đã bị đánh ra khỏi đài mà lại lần nữa xông đến.
Lúc trước bởi vì công tử Linh Hoa khinh địch cho nên cũng không sử dụng toàn bộ thực lực của mình.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà bây giờ, anh ta chính thức coi Tân Vũ Phong ngang hàng chiến đấu với mình. Cập n*hật nhanh nhất trên Truyện88.vip
Công tử Linh Hoa thi triển ra chiêu thức tuyệt học trong Hóa Cốt Miền Chưởng, tiêu hồn chưởng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Theo tư thái âm nhu như nước của công tử Linh Hoa thì hai chưởng đó của anh ta gió thổi vòng quanh cũng trở nên kinh khủng.
Lúc này đây chính là hàng thật giả thật chính xác là tiêu chuẩn bán tông sư
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà ngay cả Tần Vũ Phong cũng cảm nhận được khí tức bán tông sư trên người của công tử Linh Hoa.
Tần Vũ Phong híp híp mắt nhưng mà cũng không né đi. “Vèo!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Một đạo này hầu như có thể hủy diệt được đất trời, Tần Vũ Phong gặp chiêu phá chiêu, thân thể cũng không ngừng thay đổi, vẫn ngồi xổm kiên định vững vàng, trong suốt cả quá trình cũng không quá gấp gáp thay đổi biến hóa.
Có thể nói là Tần Vũ Phong vô cùng thành thạo, thậm chỉ còn một bên vừa đánh một bên thì nói. “Lớn mà không xứng, đúng là hào nhoáng ở bên ngoài!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Công tử Linh Hoa cắn chặt răng, ánh mắt trở nên âm trầm.
Tên nhóc này còn có thể vừa đánh vừa nói được sao?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đúng là không thể xem thường cậu ta được mà! Ai cho phép cậu ta ở chỗ này làm thầy? Công tử Linh Hoa cảm thấy khó thở, một chiêu so với một chiêu, ra tay càng lúc càng ác, nhanh hơn và gấp hơn! “Bên ngoài thì được nạm vàng ngọc còn bên trong thì thối rữa!”
Tần Vũ Phong cũng chỉ nói ra những cái gì tức giận ở trong lòng mà thôi, còn các chiêu thức ở bên cạnh cũng không giảm tốc độ. “Nhưng mà các động tác của công tử Linh Hoa cũng chỉ là để làm đẹp mà thôi!” “Cậu..
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”