Rốt cuộc đã có trưởng lão không nhịn được nữa. Bởi vì có một số người đến sau trong bọn họ chỉ biết
Tần Vũ Phong chính là một người không môn không phải, cũng không biết thật ra ngay cả sư phụ Tần Vũ Phong cũng không có.
Trong lúc trong lòng đang rung lắc mạnh, có một trưởng lão hỏi: “Này, thằng nhóc, rốt cuộc xuất thân của cậu ra sao, cậu nhận người nào làm thầy?”
Rốt cuộc là sư phụ như thế nào mới có thể dạy ra một đồ đệ kinh tài tuyệt diễm khiến người khác kinh nhạc như thế này chứ?
Thế gian này, chẳng lẽ còn có người có năng lực như vậy mà bọn họ lại không biết sao?
Bằng không thì không có cách nào để giải thích được năng lực vào giờ phút này của Tần Vũ Phong.
Đối mặt với sự bao vây từ nhiều trưởng lão như vậy mà không yếu thế chút nào, vẫn bình tĩnh như thường, thậm chí còn có tâm tư ngẫu nhiên đánh trả một hai cái, khiến cho người bị công kích không thể không lui về phía sau.
Thằng nhóc Tần Vũ Phong này, không có bất cứ trưởng lão nào dám đối phó mạnh.
Thực lực cậu ta bày ra thật sự quá mức kinh người. Ảnh mắt Tần Vũ Phong lạnh lẽo giống như hai mảnh lưỡi dao mỏng bản về phía trưởng lão đang nói chuyện với anh.
Khoé miệng Tần Vũ Phong lộ ra một nui cười lạnh, nói: “Nếu ông đã muốn biết như vậy thì được, tôi sẽ nói cho ông. “Tần Vũ Phong tôi xuất thân từ. “Biên cương biên giới phía Bắc!”
Biên giới phía Bắc, Tần Vũ Phong!
Liên hệ hai từ ngữ mấu chốt này lại với nhau khiến các trưởng lão không khỏi kinh ngạc và hoảng sợ
Nếu chỉ lấy mình cái tên Tần Vũ Phong này ra thì có lẽ mấy vị trưởng lão chưa cảm thấy có cái gì khác lạ bởi vì trên thế giới này có quá nhiều người tên là Tần Vũ Phong. Nhưng vừa nói đến biên giới phía Bắc, mặc dù là trưởng lão của một Ẩn Môn Môn Phái lâu năm nhưng ông ta cũng đã từng nghe qua.
Tần Vũ Phong của biên giới phía Bắc, đó chính là chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạt
Người bảo vệ từng tấc đất biên cương, chiến thần
Thiên Vũ bảo vệ bình an cho mọi người! Đặc biệt là Tam trưởng lão, trong lòng ông ta càng kinh ngạc không thôi!
Nếu là chiến thần Thiên Vũ thì Tam trưởng lão liền biết rõ đầu tiên rằng chắc chắn mình sẽ không có khả năng là đối thủ của cậu ta
Hơn nữa thực lực của Tam trưởng lão ở giữa La Phù Sơn thuộc về trình độ trên cả trung đẳng.
Tam trưởng lão không phải là đối thủ của chiến thần Thiên Vũ, hầu hết các trưởng lão ở đây cũng hoàn toàn không có khả năng để chiến thắng chiến thần Thiên Vũ
Trong lòng Tam trưởng lão có chút không thể tin nổi, nhưng tất cả mọi chuyện dường như đã giải thích được hết rồi.
Đúng rồi, nếu Tân Vũ Phong không phải chiến thần Thiên Vũ thì sao cậu ta có thể biểu hiện kinh ngạc như vậy ở trên lôi đài chứ.
Nếu Tần Vũ Phong không phải chiến thần Thiên Vũ thì trên thế giới này có mấy người trẻ tuổi có thể đối mặt với trưởng lão của La Phù Sơn bọn họ mà không hề sợ hãi, lại còn nghênh đón như thế nữa chứ! Hiện tại cẩn thận nghĩ lại…
Tam trưởng lão nhớ rõ lúc trước lão tổ kia của La Phù Sơn mang Thượng Quan Uyển Nhi về thì đã từng nói qua.
Ông ấy nói Thượng Quan Uyển Nhi chính là vợ của Tần Thiên Vương, một trong tám đại môn của thế tục, suýt nữa chết bởi trong ân oán nhà giàu.
Tuy hai tại của những Ẩn Môn Môn Phái ít khi nghe thấy chuyện thế tục, nhưng chung quy cũng không phải người mù kẻ điếc.
Nhiệt độ về tám đại môn cũng không thấp hơn so với hoàng thất Đại Hạ là bao, người trong Ẩn Môn Môn Phái bọn họ đều từng nghe truyền miệng qua dù nhiều hay là ít.
Tần Thiên Vương có hai người con trai, một người là Tần Thiên Lâm.
Một người khác chính là Tần Phong đã rời khỏi nhà bởi vì phẫn nộ với việc mẹ đẻ mình bị hãm hại!
Cậu ta là thần bảo hộ của Đại Hạ, chiến thần Thiên Vũ của biên cương biên giới phía Bắc
Tam trưởng lão không thể tin tưởng được mà mở to hai mắt, không nghĩ tới người đó lại đang đứng ở chính trước mặt mình!
Cho dù Ẩn Môn Môn Phái không quan tâm chuyện của thế tục, nhưng người có thể đạt tới cấp bậc chiến thần Thiên Vũ thì chắc chắn bọn họ vẫn quan tâm!