Tất cả những việc đó, chỉ để dung hợp ThượngQuan Uyển Nhi vào đại trận bảo vệ núi của La Phù Sơn, làm bà ấy trở thành Linh Trận của đại trận bảo vệ núi.
Mà chuyên cho tới bây giờ.
Đến chưởng môn cũng không ngờ, tới cuối cùng, kẻ thù mạnh nhất mà đại trận bảo vệ núi phải đối diện lại là máu mủ ruột thịt của Linh Trận.
Vừa nghĩ đến đây, thật ra trong lòng của chường môn cũng khó tránh việc dâng lên ý bị thương.
Thế nhưng đáng tiếc ông ta phải bảo vệ cả cái La Phù Sơn và xác định là phải đối đầu với Tần Vũ Phong.
Chưởng môn chỉ suy nghĩ trong giây lát thôi, thế nhưng chỉ trong giây lát ngắn ngủi đó nhưng vẫn bị sơ hở và không cần thận bị kiểm khí của Tần Vũ Phong làm bị thương.
Chưởng môn không đề phòng mà ói ra một vũng máu, bỗng chốc ướt đẫm cả áo của mình.
Thậm chí còn có cả nội tạng bị vỡ vụn đang treo lơ lửng bên miệng.
Chưởng môn lau lau vết máu tươi bên khỏe môi và mặc kệ nội thương của mình.
Thân hình của ông ta bỗng chốc lùi xa đi vài trăm mét, nhớ vào kinh nghiệm chiến đấu trước giờ củamình nên nhất thời Tần Vũ Phong vẫn chưa thể tìm thấy thân hình của chường môn cuối cùng lọt ở nơi nào.
Lúc này, nhãn trận cuối cùng của đại trận bảo vệ La Phù Sơn Sơn cũng đã quy vi.
Đúng vậy, trận pháp của đại trận bảo vệ La Phù Sơn Sơn ngoài trừ sử dụng Linh Trận này của Thương Quan Uyền Nhi thì mỗi một đệ tử của La Phù Sơn kể từ khi nhập môn đã trở thành một trong những nhãn trận.
Chỉ cần nơi nào có đệ tử của La Phù Sơn thì sẽ có đại trận bảo vệ núi của La Phù Sơn.
Nhưng mà sẽ vì số lượng người nhiều ít, trình độ cao thấp để quyết định uy lực cuối cùng của đại trận bảo vệ La Phù Sơn Sơn rốt cuộc thế nào.
Đại trận bảo vệ núi bây giờ dường như đang tập hợp tất cả các đệ tử của La Phù Sơn, chỉ cần những trưởng lão còn có thể đứng dậy thì họ đều chạy đến để liên kết với nhau.
Còn những trưởng lão không thể đứng dậy bởi vì đã có đệ tử đến bổ sung chỗ trống nên cả trình độ tổng hợp của trận pháp cũng không quá tệ.
Dù sao số lượng người nhiều thì trình độ tổng hợp cũng trở nên cao hơn.
Lúc này bởi vì chưởng môn đã đến, cuối cùng đạitrận bảo vệ La Phù Sơn Sơn cũng đã khởi động rồi.
Tần Vũ Phong vừa đuổi đến đã nhìn thấy từ dưới chân chưởng môn của La Phù Sơn dâng lên một luồng sáng màu xanh biển và từ từ hình thành một hình dạng của trận pháp rồi từ từ bao vây cả người ông ta lại.
Sau đó, Tần Vũ Phong tinh ý phát hiện mọi ngóc ngách của La Phù Sơn toàn bộ đều xuất hiện cảnh tượng như thế.
Từng tia sáng màu xanh biển bắt đầu dâng lên từ dưới chân của các đệ tử La Phù Sơn rồi dần dần bao vây cả người lại.
Rất nhanh sau đó.
Trong phút chốc những đường kết nối vô hình được hình thành liên kết toàn bộ trận pháp lại với nhau.
Sắc mặt của Tần Vũ Phong bỗng chốc thay đổi.
Ngay sao đó, chưởng môn La Phù Sơn hét lớn một tiếng! “Vay mượn sức mạnh của chín vạn lý dãy núi Côn Luân!”
“La Phù Sơn, đại trận bảo vệ núi, lên!”
Chưởng môn La Phù Sơn vùa vang lên thì bỗng chốc một áp lực vô hình đột nhiên đè xuống người Tần Vũ Phong với sức mạnh khủng khiếp. Cùng lúc đó, bao gồm cả Lâm Kiều Như trong núi, bởi vì đã tiến vào trạng thái đột phá, không kịp rút lui nên trong miệng đột nhiên ói ra một miệng máu tươi
Đại trận bảo vệ núi này đồng thời cũng ảnh hưởng đến Lâm Kiều Như
Mặc dù mục tiêu chủ yếu của đại trận bảo vệ La Phù Sơn Sơn này là Tần Vũ Phong nhưng Lâm Kiểu Như bây giờ cũng đồng thời là người đứng ngoài La Phù Sơn.
Đại trận bảo vệ núi một khi đã khởi động thì tất cả những người không phải nhãn trận đều bị ảnh hưởng.
Cũng bởi vì cái nguyên nhân này, những đệ tử của La Phù Sơn mới vội vã bảo mọi người rút lui.
Tất cả đều bởi vì làm nốt công tác chuẩn bị cho đại trận bảo vệ núi.