“Thầy đâu có biết chuyện sẽ trùng hợp như vậy, lại có thể trực tiếp gặp được người mà chúng ta nhắc tới. Thịnh Viên nhìn bộ dạng của Cố Khánh, khỏi lắc lắc đầu, cười rồi thở dài một hơi.
Mà giới phút này, đại hội tỷ thí võ công này, cũng không bởi vì thắng lợi của Tần Vũ Phong mà chấm dứt.
Ở phía xa có một luồng khí kinh khủng đang tới gần. Mọi người trong lúc nhất thời, đều có chút kích động không gì sánh được.
Những người có năng lực mạnh của La Phù Sơn kia, sợ rằng muốn qua đây rồi.
Phải biết rằng, lần đại hội tỷ thí võ công này, vốn là đánh để chiêu bài đồ đệ.
Nếu như hàng ngũ đệ tử danh môn Tùy Tịch, Lộc Thu Nương, giành được thắng lợi, chuyện nạp đồ đệ đương nhiên thất bại.
Nhưng mà bây giờ, giành được thành công, người giành được quán quân của đại hội tỷ thí võ công, lại là Tần Vũ Phong.
Nhất giới vô sư tán tu!
Cái này nói rõ, nhất định sẽ khiến phái La Phù nạp đồ đê!
Thậm chỉ còn có thể đào tạo có trọng điểm!
Dù sao thì thế hệ của Thiên Kiêu trong phải La Phù, người nổi bật nhất Tả Thanh Phùng đã bị Tần Vũ Phong dứt khoát đánh bại gọn gàng.
Tần Vũ Phong đã chứng minh thực lực của chính mình rôi!
Thân là một giới tán tu, có thể làm ra tình cảnh như vậy.
Ai cũng không dám tưởng tượng, đợi cho đến sau khi gia nhập La Phù Sơn rồi, dưới sự toàn lực bồi dưỡng ở La Phù Sơn, Tần Vũ Phong sẽ đạt tới một trình độ kinh khủng như thế nào.
Nhưng tất cả mọi người đều hết sức chờ đợi, Tần Vũ Phong cuối cùng sẽ bái thành đồ đệ của trưởng lão La Phù Sơn kia.
Tất cả mọi người đều mong chờ vô cùng, sôi nổi bàn tán.
“Ôi chao, các người nói Tần Vũ Phong rốt cuộc sẽ trở thành đệ tử của vị trưởng lão nào thế?”
“Có phải là Huyền Nhã trưởng lão? Huyền Nhã trưởng lão là người sử dụng kiếm giỏi nhất!”
“Nói không chừng là đồng môn của Tả Thanh Phùng đó chứ?”
“Lời của anh hình như là lời vô nghĩa, chỉ cần là bái vào La Phù Sơn, không phải sẽ là đồng môn với Tả Thanh Phùng rồi sao?”
“Nói ngược cũng là… Ôi chao không đúng, tôi không phải có ý này, ý của tôi là không phải bái cùng một sư phụ với Tả Thanh Phùng hay sao?”
“Hơ, không phải chứ, sư phụ của Tả Thanh Phùng là thuật điều khiển thủ, với Tần Vũ Phong hoàn toàn là hai con đường..
“Thiệt là chờ mong quá đi.”
“Rốt cuộc là vị trưởng lão nào chạy qua đây?”
“Không đúng, tôi cảm nhận được luồng khí tức này, hình như không chỉ có một vị cao thủ chạy tới, lẽ nào là, không phải trưởng lão đi một mình hay sao?”
“Có lẽ nào, là mấy vị trưởng lão cùng nhau tới đây?”
“Ở đây chỉ có một mình Tần Vũ Phong thôi!”
“Trời ơi, Tần Vũ Phong sẽ không bị mấy vị trưởng lão tranh giành chứ?”
“Cậu nghĩ quá nhiều rồi đó!”
“Dựa vào thực lực của Tần Vũ Phong, không gì là không thể cả!”
“Đúng vậy, loại thực lực như Tần Vũ Phong, được trưởng lão La Phù Sơn tranh giành cũng là bình thường mà!”
“Cậu tưởng trưởng lão của La Phù Sơn là củ cải trắng hay sao?”
“Vậy, lẽ nào cậu coi Tần Vũ Phong là củ cải trắng sao? Tần Vũ Phong thân là một giới tản tu không kế nghiệp, nhưng lại có khả năng ở tuổi tác như vậy đạt được thành tựu như thế, thực lực càng nổi bật “Bảy mươi hai tông không ít trưởng lão của môn phái, sợ là đều không đạt tới trình độ của Tần Vũ Phong chứ?”
“Nếu như dựa theo cách nói của cậu, chỉ sợ chắc chắn sẽ dẫn tới việc trưởng lão tranh giành Tần Vũ Phong làm đệ tử.
“Vậy thì cũng quá ly kỳ rồi.”
“Đừng nói là cậu cảm thấy ly kỳ, tới bây giờ tôi cũng không dám tin Tần Vũ Phong, thật sự đánh tám trận thắng liền tám trận, choáng váng như nằm mơ vậy.”
“Trên người của Tần Vũ Phong, có thể có chuyện gì là ly kỳ chứ?”
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người bàn tán sôi Đều bàn xem là rốt cuộc vị trưởng lão nào, sẽ thu nhận nổi.
Tần Vũ Phong ở dưới trướng. Nhưng xa xa mấy luồng khí tức vừa thần bí vừa mạnh mẽ, rõ ràng không phải đến từ cùng một người.