Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 10

Đường Hoài An nhíu mày nhìn đám đông huyên náo, bọn họ đang xôn xao bàn tán.

Đúng thế, người gây ra chuyện này chẳng phải ai khác mà chính là Mạc Tư Quân.

Từ hình tượng một người đàn ông thanh thanh cao cao lại rơi xuống thành gã đàn ông bội bạc trong chớp mắt, có ai mà chẳng thấy thích thú chứ!

Đường Hoài An nói một cách lạnh lùng: “Bà có chứng cứ không?”

Người phụ nữ ấy lấy một xấp đồ trong túi ra như thể đã chuẩn bị kỹ càng từ trước, bà ta vừa khóc vừa la lối: “Tôi có chứng cứ! Đây là hình ảnh cắt ra từ camera Mạc Tư Quân đưa con gái tôi đi mướn khách sạn, còn có lá thư tuyệt mệnh của con gái tôi nữa!”

Đường Hoài An nhìn những món đồ trên mặt đất, có rất nhiều tấm hình, tầm bảy tám bức, trông có vẻ đúng như là chụp ở hành lang khách sạn nào đó.

Trong tấm hình chỉ có một nam một nữ, nhưng chỉ có bóng lưng, không hề có một tấm chính diện nào.

Đường Hoài An nhìn những món đồ nằm lổn ngổn ở đấy, cô khom lưng nhặt lên.

Mạc Tư Quân lạnh lùng nhìn mấy tấm hình ấy rồi lại nhìn người phụ nữ đang ngồi bệt trên mặt đất, rõ ràng khí thế không nổi giận mà vẫn có uy của Mạc Tư Quân khiến cho bà ta hoảng sợ, bà ta vội vàng cúi gằm đầu xuống.

Thấy Mạc Tư Quân lạnh lùng bình tĩnh như vậy, người phụ nữ trung niên không khỏi bất bình: “Mọi người nhìn kìa! Lẽ nào ông chủ thì có thể tỏ vẻ không sợ trời không sợ đất sau khi hại chết người ta ư? Có còn luật pháp nữa hay không đây!”

Sau khi bà ta quậy một hồi, những người có mặt ở đây đều thầm hiểu đại khái, Đường Hoài An dần dần nghe rõ nội dung bàn tán của họ.

“Mạc tổng cũng được xem như hắc mã trong thương trường, vốn cứ tưởng rằng một người trẻ trung như thế, cho dù tiếp nhận gia sản cũng sẽ không làm nên thành tích lớn lao gì, không ngờ mới ba năm sau khi tiếp nhận gia sản đã đưa sản nghiệp từ top năm đến vị trí đầu tiên trong ngành nghề!”

“Đâu phải cậu không biết thế lực của nhà họ Mạc mạnh đến mức nào, chơi gái gây ra chuyện thì chỉ cần cầm tiền âm thầm giải quyết, lẽ nào phải tố ra tòa sao?”

Đường Hoài An lặng lẽ lắng nghe những lời lẽ vô cùng chói tai ấy, ngọn lửa giận không khỏi bùng cháy trong lòng.

Đây là nơi các ông lớn trên thương trường tụ tập, ít nhiều gì cũng có giới báo chí trà trộn, chỉ cần tung chuyện này ra ánh sáng, cho dù không ảnh hưởng gì lớn đến tập đoàn Mạc thị thì danh tiếng của Mạc Tư Quân cũng tụt dốc không phanh.

Đường Hoài An bước đến gần người phụ nữ ấy rồi nói: “Nếu như trong tay bà có chứng cứ thì sao bà không giao chúng cho cảnh sát?”

Bà ta nghe cô hỏi mà ngẩn người.

“Ai biết đám nhà giàu mấy người có giở thủ đoạn gì không kia chứ? Sau khi làm chuyện xấu, đừng nói là kiện ra tòa, bỏ vài đồng tiền dơ bẩn cũng có thể bịt miệng người trong cuộc!”

Đường Hoài An mỉm cười, cô hỏi: “Ồ? Ý của bà là cảnh sát vô dụng lắm nên mới phải chọn cách đi quậy hả? Nhưng bà có nghĩ đến chuyện những người có mặt ở đây đều là thương nhân xem trọng lợi ích nhất chưa, bọn họ sẽ vì bà mà đối đầu với nhà họ Mạc sao?”

“Tôi không quan tâm! Chỉ cần có chứng cứ, cho dù Mạc Tư Quân không bị gông cổ vào đồn thì danh tiếng của cậu ta cũng sẽ tụt dốc thảm hại!”

“Bởi thế bà cố tình dùng mấy thứ này để đạt được mục đích chứ gì? Hoặc cũng có thể nói là cho kẻ đứng sau lưng bà đạt được mục đích?”

Đường Hoài An không đợi bà ta đáp mà nói tiếp: “Phiền bà cúi đầu dòm mấy thứ trên tay mình đi, tấm hình cắt ra từ camera hành lang khách sạn, bà cũng không nghĩ mà xem, chưa nói đến việc rốt cuộc là thật hay là giả. Chỉ khi cảnh sát vào cuộc điều tra thì mới có thể lấy được chúng, mà một người bình thường như bà có thể có được sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK