Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 15

Đường Gia Hân, cô phải nói cho tôi biết chân tướng, tôi không tổn thương cô, nếu vậy, Mạc Tư Quân sẽ tin tôi rồi!

Giây phút đẩy mở cửa phòng bệnh, cảnh tượng trước mắt vẫn là đâm nhói trái tim Đường Hoài An.

Đường Gia Hân sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, yên lặng nằm trên giường bệnh, tay trái gầy yếu được Mạc Tư Quân ngồi bên giường nắm chặt, Đường Hoài An thực sự không tưởng tượng nỗi, người đàn ông bình thường cao cao tại thượng, lúc này thâm tình trong đáy mắt lại có thể dịu dàng như chảy nước.

Mạc Tư Quân ngẩng đầu, nhìn thấy Đường Hoài An, lập tức trầm mặt: “Cô không ở phòng bệnh nghỉ ngơi đàng hoàng, chạy tới đây làm gì?”

Đường Hoài An kéo khóe môi khô khốc, cười cười: “Nghe nói chị tỉnh rồi, em muốn đến thăm.”

“Ai nói cho cô biết cô ấy tỉnh rồi? Dù cô ấy tỉnh rồi, cũng không cần cô đến thăm, cô lập tức rời khỏi đây ngay.”

Cô nhìn sang Đường Gia Hân, người trên giường không hề nhúc nhích.

Đường Hoài An tràn đầy thất vọng, Mạc Tư Quân lại nói.

“Thế nào, Đường Gia Hân căn bản không tỉnh, cô rất vui mừng đi? Bớt giả bộ như thất vọng lắm, cô ấy luôn không tỉnh, tội ác của cô sẽ luôn không ai làm chứng, chẳng lẽ cô không nên vui mừng sao?”

Đường Hoài An phẫn nộ: “Anh không thể hiểu lầm em như vậy! Em hi vọng Đường Gia Hân nhanh chóng tỉnh lại hơn bất kỳ ai!”

“Cô không xứng gọi thẳng tên cô ấy!” Mạc Tư Quân trực tiếp đứng dậy nắm lấy cánh tay Đường Hoài An: “Đừng quên lúc đầu cô ấy bị cô hại thành dáng vẻ gì, toàn thân đều là vết thương bị đánh, thậm bị còn bị những tên đàn ông đó – “

Mạc Tư Quân không tiếp tục nói nữa, mặt anh phẫn nộ ngập trời, hận không thể khiến người phụ nữ trước mặt cũng thử một lần đau khổ như vậy!

Đường Hoài An cũng không muốn nghe nữa, năm đó lúc cô tỉnh lại ở bệnh viện, được thông báo Đường Gia Hân đã thành người thực vật, toàn thân cô đều chịu đả kích nặng nề, mà tất cả những điều này, nghe nói đều do cô làm.

Tiếp đó là, Mạc Tư Quân luôn thích Đường Gia Hân, đột nhiên cầu hôn cô, lời thề trên hôn lễ của anh là: “Đường Hoài An, cô hại Đường Gia Hân thành người thực vật, tôi phải hành hạ cô cả đời.”

Đường Hoài An đang nhớ lại chuyện cũ, suy nghĩ bỗng bị bác sĩ đột ngột bước vào cắt ngang.

“Anh Mạc, đây là báo cáo tình hình khôi phục dạo gần đây của cô Đường.”

Mạc Tư Quân gật đầu, nhận lấy cẩn thận xem, căn bản không lại chú ý tới Đường Hoài An bên cạnh nữa, Đường Hoài An im lặng một lát, lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh.

Một tuần sau, Đường Hoài An xuất viện, cả tuần nay, Mạc Tư Quân chưa từng lại tới phòng bệnh của cô.

Lúc quay về biệt thự nhà họ Mạc, đã là tám giờ tối, người làm trong nhà đều đã nghỉ ngơi, Đường Hoài An tự làm bữa tối trong phòng bếp.

Vì Mạc Tư Quân bình thường bận công việc, thời gian ở công ty thường khá dài, cho nên một khi người làm không có mặt, thì biệt thự rộng lớn sẽ trở nên cực kỳ lạnh lẽo.

Đường Hoài An đang nhàn nhã thái rau, lại bỗng nghe thấy tiếng cửa lớn bị đẩy mở, cô giật mình, tay cầm dao thái run lên, ngón trỏ tay trái bị cắt một đường, máu không ngừng chảy ra ngoài.

Đường Hoài An hít vào ngụm khí lạnh, vội vàng đi ra phòng khách.

Cô nhìn thấy Mạc Tư Quân đang tức giận xông vào, bên ngoài hình như đang mưa, áo khoác tây trang xám đậm trên người anh có dấu vết bị nước mưa thấm ướt.

Đường Hoài An vội lau tay, vừa đi vừa hỏi: “Sao anh về rồi?”

“Cô tốt nhất giải thích cho tôi đây là thứ gì!”

Đường Hoài An bị cơn tức giận của anh dọa sợ, còn chưa phản ứng lại, một đống hình đã bị ném lên bàn trà trước mặt cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK