Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 82

Quay đầu nhìn lại, lại là Triều Thế Minh.

Đường Hoài An hơi kinh ngạc, nghĩ lại thì cũng nên bình tĩnh, những bữa tiệc thương nghiệp như thế này, Triều Thế Minh đến đây tham gia không phải là chuyện khác thường.

Dường như là Triều Thế Minh rất thích màu xanh, tối hôm nay anh ta mặc một bộ lễ phục màu xanh đậm, thứ vẫn không thay đổi đó chính là sự phong độ nho nhã cơ trí của anh ta.

Đường Hoài An nở nụ cười với Triều Thế Minh, xem như lên tiếng chào hỏi.

Triều Thế Minh bước lên phía trước, đi song song với Đường Hoài An: “Mạc tổng đâu rồi? Sao lại không nhìn thấy anh ta?”

Đường Hoài An cười khổ ở trong lòng, sắc mặt lạnh nhạt trả lời lại: “Anh ấy vẫn còn chưa đến, chắc là phải một lát nữa, tối nay chúng tôi không đến cùng nhau.”

Thật ra thì kể từ lần trước Đường Hoài An và Triều Thế Minh không gặp nhau, hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau không nói ra chuyện đêm hôm đó cả hai ở khách sạn.

Đường Hoài An và Triều Thế Minh đã đến hiện trường bữa tiệc, khách sạn quốc tế Minh Châu cũng là khách sạn hạng thương gia nổi tiếng ở toàn thành phố, trong khu đại sảnh lầu một được trang trí rất xa hoa, có đủ loại đèn thủy tinh phát ra ánh sáng lấp lánh.

Đường Hoài An đột nhiên cảm thấy gương mặt đau rát, bởi vì vừa mới nói là một lát nữa Mạc Tư Quân mới đến, cô vừa quay đầu liền nhìn thấy anh, hóa ra là anh đã đến đây từ sớm rồi.

Chỉ là điểm khác biệt đó chính là trước kia bạn gái ở bên cạnh Mạc Tư Quân chính là Đường Hoài An, mà đêm nay người đứng ở bên cạnh anh lại là Hứa Cát Anh, thậm chí tay của cô ta còn rất thân mật kéo lấy cánh tay của Mạc Tư Quân.

Giống như là có một tiếng sét đột ngột vang lên trên bầu trời đầy nắng, có một thứ gì đó nổ tung ở trong lòng của Đường Hoài An, bởi vì lúc nhìn thấy sắc mặt lạnh lùng của Mạc Tư Quân cùng với vẻ đắc ý trong đôi mắt của Hứa Cát Anh đứng ở bên cạnh, rốt cuộc cô đã kịp phản ứng lại mình bị người ta đùa giỡn.

Một sự trả thù rất hay, quả nhiên không hổ là Mạc Tư Quân, đây mới chính là thủ đoạn mà anh sử dụng.

Hứa Cát Anh kéo cánh tay của Mạc Tư Quân đi về phía Đường Hoài An, vênh vang đứng ở trước mặt của cô, vừa cười vừa nói: “Đây không phải là cô Đường đó à? Cô cũng đến đây tham gia bữa tiệc hả, nhưng mà…”

Hứa Cát Anh giả vờ nhìn xung quanh một chút: “Sao tôi lại không thấy bạn trai của cô đâu vậy?”

Toàn bộ quá trình Đường Hoài An đều không thèm nhìn Hứa Cát Anh, cô chỉ nhìn chằm chằm vào Mạc Tư Quân, người kia thì lại đáp trả cô bằng một ánh mắt lạnh như băng.

Triều Thế Minh đứng ở bên cạnh Đường Hoài An, nhìn thấy cảnh tượng này thì có chút kinh ngạc, nhưng mà anh ta vẫn bất động thanh sắc, anh ta kinh ngạc quay đầu lại nhìn thoáng qua Đường Hoài An, không ngờ tới là người này vẫn mang theo vẻ mặt bình tĩnh, khóe miệng của anh ta nhẹ nhàng giương lên, xem ra là tối nay có trò hay để xem rồi.

Bây giờ Đường Hoài An cũng sẽ không để mình thua quá thảm hại, khóe ánh mắt thoáng nhìn Triều Thế Minh đứng ở bên cạnh mình, trong đầu của cô đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ, ý nghĩ này làm mình phải giật nảy, nhưng mà không còn cách nào khác.

Ngày hôm nay Đường Hoài An mặc một bộ trang phục lộng lẫy, cô mặc một bộ lễ phục đuôi cá màu đỏ rượu, mái tóc uốn lọn thả xuống bên bờ vai trái, mái tóc nâu cùng với màu đỏ rượu làm tôn lên làn da trắng như tuyết của cô.

Đường Hoài An di chuyển tầm mắt khỏi gương mặt của Mạc Tư Quân và Hứa Cát Anh, cô quay đầu lại nhìn Triều Thế Minh, khóe miệng còn mang theo một nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt trong trẻo cứ nhìn Triều Thế Minh như thế. Hai người nhìn nhau, ba giây sau, Triều Thế Minh có thể hiểu được ý tứ trong đôi mắt của Đường Hoài An.

Cô đang cầu sự giúp đỡ.

Lông mày của Triều Thế Minh nhướng lên, anh ta hiểu rõ ở trong lòng, anh ta nói với hai người trước mặt: “Cô Đường xinh đẹp như thế, làm sao có thể không có bạn nhảy được?”

Nói xong, anh ta nhẹ nhàng nâng cánh tay lên về phía Đường Hoài An. Đường Hoài An hiểu ý cười một tiếng, nhẹ nhàng nắm tay của Triều Thế Minh, trên tay truyền đến một cảm giác ấm áp. Đúng vậy, rất hài lòng.

Đường Hoài An nhìn thấy sắc mặt của Mạc Tư Quân ngay lập tức thay đổi, nhìn Đường Hoài An khoác tay lên trên cánh tay của Triều Thế Minh, đôi mắt của anh hận không thể phun ra lửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK