Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 142

“Các người đang làm gì vậy?”

Đó là giọng nói của anh, nhưng Đường Hoài An chỉ cảm thấy tan nát cõi lòng.

Vương tổng và Phùng tổng nhìn thấy Mạc Tư Quân đích thân đến hỏi, đã mất hết khí thế kiêu ngạo và bá đạo vừa rồi từ lâu, lắp bắp nói: “Mạc… Mạc tổng, chuyện tối hôm nay không liên quan đến chúng tôi, là mợ Mạc chủ động quyến rũ chúng tôi!”

Ngay sau khi dứt lời, sắc mặt của những người có mặt bao gồm cả Mạc Tư Quân đều thay đổi, không ai ở đây biết Đường Hoài An, nhưng không ít người biết Mạc Tư Quân, người lăn lộn làm ăn trong thương trường thường xuyên ra vào những nơi như thế này không có gì đáng trách.

Đường Hoài An vừa lấy khăn giấy lau quần áo vừa tức giận lườm, nhưng hai người đàn ông đó hoàn toàn không quan tâm.

Hứa Cát Anh nhìn Đường Hoài An đang vô cùng nhếch nhác, trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ, cô ta liếc nhìn xung quanh, nhưng lại không nghe thấy ai bàn luận về Đường Hoài An, một ý nghĩ vụt qua tâm trí cô ta.

“Ôi? Đây không phải là mợ Mạc sao? Cô xảy ra chuyện gì vậy?” Giọng Hứa Cát Anh không cao không thấp, nhưng những người đang xem náo nhiệt xung quanh hầu như đều nghe thấy.

Đường Hoài An nghe ra giọng nói của Hứa Cát Anh, tức giận quay đầu lại, cô ta cố ý tiết lộ thân phận của mình vào lúc này, mục đích quá rõ ràng.

Những người có mặt ở đó thổn thức và bắt đầu bàn tán.

“Thì ra cô gái này là vợ của Mạc tổng à? Đường đường là vợ của tổng giám đốc Mạc thị, không ngờ lại phóng đãng như vậy…”

“Đúng vậy, nhìn cổ của cô ta đi, trên đó vẫn còn dấu vết kìa.”

“…”

Những lời bình luận khó nghe tràn vào tai Đường Hoài An như thủy triều, cảm xúc của cô có chút không kiềm chế được, hai tay không tự chủ được run lên, cô nhìn Hứa Cát Anh, vẻ mặt tự mãn đắc ý.

Nghe những người xung quanh bình luận, hai người đàn ông cảm thấy lời nói vừa rồi của mình đã được khẳng định nên ngày càng táo tợn: “Mạc tổng, cậu xem đi, không phải là chúng tôi cố ý hãm hại mợ Mạc, mọi người đều nói như vậy, phụ nữ uống rượu trên bàn tiệc rất dễ mất kiểm soát!”

Phùng tổng ở bên cạnh cũng ra sức giúp đỡ: “Đúng vậy, đúng là mợ Mạc chủ động dụ dỗ chúng tôi!”

Đường Hoài An lớn tiếng biện hộ: “Các ông nói láo!”

Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Đường Hoài An như một thanh kiếm sắc bén, cô lập tức hiểu ra có trăm cái miệng cũng không thể giải thích được nghĩa là gì.

Cô nhìn về phía Mạc Tư Quân, hóa ra cái gọi là không dứt ra được trong miệng của người đàn ông này chính là đến nơi như thế này cùng với Hứa Cát Anh đang đứng bên cạnh anh à? Nước mắt của Đường Hoài An phút chốc trào ra, lúc này, cô chỉ hy vọng Mạc Tư Quân tin tưởng mình.

Mạc Tư Quân quay đầu lạnh lùng liếc nhìn đám người xung quanh, lạnh giọng nói: “Chuyện của Mạc Tư Quân tôi không phiền mọi người quan tâm nữa.”

Ý trong lời nói rất rõ ràng, tất cả những người có mặt không ai là không kiêng dè anh, vì vậy lần lượt giải tán.

Mạc Tư Quân đi về phía Vương tổng nói: “Nếu là như vậy, Vương tổng định xử lý chuyện này như thế nào?”

Vừa dứt lời, sắc mặt Đường Hoài An đột nhiên thay đổi, anh không hỏi thăm cô trước mà còn hỏi hai người đàn ông kia chuyện này nên xử lý như thế nào, tự tôn và sự kiên cường sụp đổ trong nháy mắt.

Thái độ của Mạc Tư Quân đối với những người có thân phận nhỏ bé như thế này không đến mức phải hòa nhã như vậy, lẽ nào chỉ là để khiến cô càng khó coi hơn thôi sao? Cô từng nghĩ rằng Mạc Tư Quân có thể đối xử với mình độc ác đến mức này.

Hai người đàn ông thấy thái độ của Mạc Tư Quân không cứng rắn như trong tưởng tượng, còn tưởng rằng anh thật sự không quan tâm đến người vợ này của mình như lời đồn bên ngoài, nên càng kiêu ngạo hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK