Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 124

Đường Hoài An cảm thấy Mạc Tư Quân thật sự không chịu nói lý, cô không biết là anh làm cách nào lại nghĩ ra lý do sức sẹo như thế.

Vừa nghe thấy anh nói tới mấy chữ thiết kế váy cưới, trong lòng của Đường Hoài An cũng có chút tức giận: “Cho nên anh là bởi vì chuyện này mà cố tình không cho tôi tham gia vào cuộc thi?”

Mạc Tư Quân buồn cười cười một tiếng: “Nếu như tôi nói là phải, cô có thể làm như thế nào?”

Tại sao cái người đàn ông này lại có thể phách lối như thế, Đường Hoài An phẫn hận lên án ở trong lòng, nhưng mà là người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Nói như thế nào thì Mạc Tư Quân cũng là lãnh đạo trực tiếp của cô, cuối cùng mình có thể dự thi hay không còn phải xem ý của anh, mình không thể lấy cứng chọi cứng với anh trong giai đoạn mấu chốt như vậy.

Đường Hoài An hít vào một hơi thật sâu…

Cô ngẩng đầu lên nhìn Mạc Tư Quân, ánh mắt mang theo một tia thành khẩn: “Chuyện tối ngày hôm qua đúng là do tôi đã xử lý không tốt, bây giờ tôi chân thành xin lỗi anh, tôi đảm bảo sẽ không tiết lộ bí mật của công ty, sau này nhất định sẽ chú ý ở phương diện này.”

Đôi mắt của Mạc Tư Quân híp lại, có chút hứng thú mà nhìn Đường Hoài An: “Vậy thì đã trễ như thế mà cô còn ở bên ngoài với người đàn ông khác, một đêm cũng không về nhà, cô nên giải thích như thế nào?”

Đường Hoài An vội vàng giải thích: “Tối ngày hôm qua tôi có về nhà mà, chỉ là anh không biết mà thôi.”

“Ồ, có ai có thể làm chứng cho cô không?”

“Chị Trần, tối hôm qua lúc tôi về nhà tôi còn hỏi chị ấy là anh đã về chưa, chị ấy có thể làm chứng cho tôi.” Đường Hoài An đắc ý, lần này anh không phản đối rồi chứ gì?

Mạc Tư Quân âm hiểm cười một tiếng: “A, nhưng mà thật sự không khéo, bọn họ nghỉ ngơi rồi, không có ai có thể làm chứng cho cô.”

Đường Hoài An chán nản, vận khí của mình xui xẻo như vậy à? Chẳng trách hai người làm ra động tĩnh lớn như thế trong phòng khách mà lại không có người nào ra nhìn một chút, chắc có lẽ đây cũng là lý do mà Mạc Tư Quân dám bày ra tư thế thân mật với cô trong phòng khách ở lầu một.

Đường Hoài An cúi đầu nhìn xuống, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi trắng ol, bởi vì cử động cho nên cổ áo hơi xốc xếch lộ ra xương quai xanh trắng nõn. Mạc Tư Quân như dán cả người ở trên người cô, khoảng cách hai người vô cùng gần, Đường Hoài An thậm chí có thể cảm giác được hơi thở ấm áp đến từ thân thể của anh.

Tư thế mập mờ như thế này, Đường Hoài An không kiềm chế được mà đỏ cả mặt, trước kia cô với Mạc Tư Quân chưa từng có lúc nào dịu dàng như thế, vậy mà trong lòng của cô lại tràn ngập một loại cảm giác ngọt ngào…

Đường Hoài An chớp chớp mắt, thật sự rất muốn đánh cho mình một bàn tay, bây giờ không phải là lúc để suy nghĩ những chuyện đó.

Cô ngẩng đầu lên nhìn vào mắt của Mạc Tư Quân: “Vậy… anh muốn làm như thế nào mới bằng lòng tin tưởng tôi đây?”

Không biết tại sao Đường Hoài An cảm thấy lúc này cơn giận ở trên người của Mạc Tư Quân đã phai nhạt đi rất nhiều, bất kể như thế nào, chỉ cần anh không tức giận, vậy thì đối với mình đó chính là chuyện tốt.

Cô rõ ràng nhìn thấy trong con ngươi của Mạc Tư Quân lóe lên một tia gian xảo: “Người phụ nữ của tôi có bị người khác chạm qua hay không, đương nhiên tôi phải tự mình kiểm nghiệm một chút rồi.”

Kiểm nghiệm? Kiểm nghiệm như thế nào?

Đường Hoài An còn chưa kịp phản ứng, cô liền bị Mạc Tư Quân ôm ngang lên.

“A!” Đường Hoài An nghẹn ngào kêu lên.

Mạc Tư Quân không quan tâm mà cứ vác cô đi lên trên lầu, rốt cuộc Đường Hoài An cũng đã hiểu ý của anh, thật sự vội vàng không kịp chuẩn bị, cô không có chuẩn bị tâm lý kỹ càng, một giây trước, hai người vẫn còn đang cãi lộn với nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK