Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 304

Cô đưa tay gõ gõ vào bàn của nhân viên làm việc cách mình gần nhất, lúc người đang làm việc ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Đường Hoài An: “Đường tổng.”

Đường Hoài An chỉ vào vị trí làm việc của Tần Tuyết Nhi: “Đã bao lâu rồi Tần Tuyết Nhi không đến đây?”

Nhân viên đó quay đầu nhìn thoáng qua, nói: “Bắt đầu từ ngày hôm qua thì cô ta đã không tới rồi.”

Đường Hoài An nhẹ gật đầu, nhanh chóng trở về phòng làm việc của mình.

Đường Hoài An nghiêm túc đọc tờ đơn tư chức.

Lúc này, rốt cuộc Đường Hoài An cũng đã biết cảm giác kỳ lạ trong lòng trong mấy ngày qua là đến từ đâu, đúng rồi, chính là đến từ Tần Tuyết Nhi.

Mặc dù tuổi tác của cô gái này vẫn còn nhỏ, nhưng mà từ trước đến nay làm chuyện đều không mập mờ, Đường Hoài An rất hài lòng với cô ta về tất cả các mặt, thậm chí còn đang suy nghĩ lúc nào sẽ tăng lương cho cô ta.

Nhưng mà mấy ngày gần đây, hình như là Tần Tuyết Nhi cứ đang cố gắng không tiếp xúc với mình. Trước kia, cô ta đưa tài liệu tới cho mình ký tên, đến lúc cuối còn thuận tiện trò chuyện với mình những vấn đề mà cô ta gặp phải trong công việc, thậm chí, có đôi khi còn giống như là một cô em gái nhỏ mà lèm bèm với cô về những chuyện không vui mà mình đã gặp trong cuộc sống.

Nhưng mà mấy ngày gần đây, cô ta đều vội vàng đến đưa tài liệu rồi sau đó lập tức đi khỏi, không hề có ý muốn ở lại.

Mặc dù Đường Hoài An nhận thấy Tần Tuyết Nhi không thích hợp, nhưng mà cô nghĩ là mọi người đều có chuyện riêng của mình, cho nên cô cũng không hỏi nhiều. Với lại mấy ngày gần đây, Đường Hoài An đều bị đủ loại chuyện dây dưa, cho nên căn bản không chú ý tới đã hai mươi bốn tiếng đồng hồ rồi mà Tần Tuyết Nhi không tới công ty.

Tần Tuyết Nhi là người làm việc tốt nhất trong đám cấp dưới của mình, Đường Hoài An không hiểu tại sao cô ta lại từ chức.

Đường Hoài An nhanh chóng quét mắt nhìn tờ đơn từ chức, cô muốn tìm ra thông tin quan trọng từ những lời nói rập khuôn, nhưng mà không có. Đột nhiên, cô lại liếc nhìn một câu cuối cùng trong đơn từ chức.

Đường tổng, tôi biết tôi đã làm phụ lòng tin tưởng của chị đối với tôi, nhưng mà xin chị hãy tin tưởng tôi, chuyện không đơn giản như thế đâu. Nếu như chị thuận tiện, tôi muốn gặp chị, tôi sẽ nói những chuyện mà mình biết cho chị nghe.

Đường Hoài An nhìn thấy câu nói này, trong lòng đột nhiên trở nên khẩn trương, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Tần Tuyết Nhi, cuộc gọi đầu tiên không có ai nghe máy.

Lại gọi thêm một cuộc nữa, trong điện thoại truyền đến giọng nói của Tần Tuyết Nhi: “Đường tổng…”

“Tuyết Nhi, tôi đã nhìn thấy đơn từ chức của cô rồi, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Trong giọng nói của Đường Hoài An đầy vẻ lo lắng khó mà che giấu được, cô yên lặng chờ đợi câu trả lời của Tần Tuyết Nhi.

Tần Tuyết Nhi ở đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, rốt cuộc mới mở miệng nói: “Đường tổng… tôi có lỗi với chị, bây giờ tôi mới biết là tôi đã làm sai rồi, tôi không nên nhất thời bị ma ủy ám ảnh…”

Trong lòng Đường Hoài An lo lắng đủ thứ, giọng điệu cũng nghiêm túc hơn mấy phần: “Đừng có quanh co lòng vòng với tôi, cô là trợ lý riêng của tôi, cô cho rằng mình chỉ cần nộp đơn từ chức là có thể thuận lợi rồi hả! Tôi chưa có đồng ý cho cô thôi việc đâu, cô không có quyền rời khỏi công ty, cô nói địa điểm đi, tôi lập tức đến chỗ của cô.”

Tần Tuyết Nhi ở đầu dây bên kia điện thoại hiển nhiên đã bị khí thế đột ngột của Đường Hoài An dọa sợ, từ trước tới nay, cô ta chưa từng nhìn thấy cấp trên của mình nghiêm túc như vậy.

Tần Tuyết Nhi suy nghĩ một chút, báo tên một quán cà phê, Đường Hoài An tính toán thời gian rồi nói: “Tôi sẽ đến đó trong nửa tiếng đồng hồ.”

Sau khi nói xong, cũng không cho Tần Tuyết Nhi có thời gian phản ứng, trực tiếp cúp điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK