Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 132

Mạc Tư Quân không tiếp tục nhìn Đường Hoài An dù chỉ là một chút, anh trực tiếp đi ngang qua cô rồi bước ra bên ngoài. Tóc mái ở trên trán bởi vì cơn gió của anh mang đến mà hơi phất lên, bản thân như đứng không vững.

Thẳng cho đến khi Mạc Tư Quân đi xa, Đường Hoài An đứng yên tại chỗ thật lâu cũng không động đậy, trong lòng của cô lạnh buốt. Lúc nãy, cô rõ ràng nghe thấy người nói chuyện với anh có nhắc tới một cái tên.

Cô Đường Gia Hân.

Đường Gia Hân…

Rõ ràng là một giây trước hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nhưng mà vừa nghe thấy hai chữ Đường Gia Hân, anh giống như là tự động che giấu tất cả những chuyện xung quanh mình, thậm chí còn xem như là không có cô.

Cô và Mạc Tư Quân bình yên vô sự được mấy tháng, bây giờ cái tên này đột nhiên lại xuất hiện, giống như là một sợi dây định mệnh nào đó “bật” một phát xuất hiện trong tâm trí, có phải cái này mang ý nghĩa mối quan hệ của mình với Mạc Tư Quân sẽ xảy ra chút thay đổi?

Đường Hoài An nắm chặt nắm đấm, trái tim đau đớn đến tột đỉnh, rõ ràng là ban ngày, nhưng mà cô lại cảm thấy thế giới trước mắt đen kịt một mảnh, cô không dám tiếp tục suy nghĩ nữa…

Quyền phụ trách thì như thế nào? Giúp cô lấy lại được uy phong ở trước mặt của Hứa Cát Anh thì như thế nào?

Tất cả đều không bằng cái người đang nằm trên giường bệnh, là người trong lòng anh…

Đường Hoài An hoảng loạn, trở về phòng làm việc của mình, vừa mới ngồi xuống, lồng ngực lại truyền đến một cơn đau, so với cơn đau lần trước ở bãi đỗ xe còn nghiêm trọng hơn. Đường Hoài An ghé vào bàn làm việc nghỉ ngơi trong chốc lát, thật sự không chịu được nữa, cô cầm điện thoại lên bấm gọi cho bác sĩ Lục.

“A lô, bác sĩ Lục, bây giờ anh… có bận không?”

Giọng nói của Đường Hoài An nghe không có lực, trong đó còn mang theo một tia thống khổ, bác sĩ Lục biết rõ là đã xảy ra chuyện rồi.

“Tôi không bận, có phải là cô lại thấy không thoải mái rồi không, có muốn tới bệnh viện không?”

Đường Hoài An nói: “Ừm, tôi muốn đến tim anh một chuyến.”

“Cảm tạ trời đất, rốt cuộc cô cũng đã muốn đến nhập viện chuẩn bị làm phẫu thuật.”

Đường Hoài An trầm mặc một chút, nói: “Tôi đến bệnh viện rồi chúng ta lại thương lượng sau.”

Cô không hề do dự một giây nào, cố gắng chống đỡ cảm giác khó chịu ở trong người, bởi vì quá khó chịu, cô không dám tự mình lái xe, thế là đón xe đi đến bệnh viện.

Lúc Đường Hoài An mang theo sắc mặt tái nhợt xuất hiện ở trước mặt của bác sĩ Lục, người kia đã chuẩn bị xong thủ tục nhập viện, anh ta nhìn thấy sắc mặt của Đường Hoài An thì liền nói: “Cảm tạ trời đất, rốt cuộc cô cũng đã nghĩ thông suốt muốn nhập viện chuẩn bị phẫu thuật.”

Đường Hoài An cố gắng chống đỡ mình, nặn ra một nụ cười: “Không, tôi không phải là chuẩn bị muốn nhập viện, tôi chỉ đến đây để lấy thuốc giảm đau thôi, thuốc mà lần trước kê không có tác dụng mạnh, mong anh kê thuốc mạnh nhất cho tôi đi.”

Bác sĩ Lục nghe thấy lời nói của cô, biểu cảm ở trên mặt trong nháy mắt trở nên nghiêm túc: “Cô Đường, cô làm như thế này là đang lấy sinh mạng của mình ra mà chơi đùa. Tôi là một bác sĩ, tôi thật sự không nên tiếp tục giấu giúp cho cô nữa, tôi nhất định phải lập tức thông báo cho người nhà của cô, nói cho bọn họ biết bệnh tình của cô.”

Đường Hoài An nhìn bác sĩ Lục kích động, trong lòng lập tức trở nên khẩn trương, cô chỉ sợ bây giờ bác sĩ Lục lập tức gọi điện thoại cho Mạc Tư Quân, cô nhất định không thể để cho Mạc Tư Quân biết được căn bệnh của mình, cô cũng không muốn phải chờ chết ở bệnh viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK