CHƯƠNG 115
Một giây sau, Đường Hoài An bị một sức lực to lớn kéo theo, cô gần như bị Mạc Tư Quân kéo đi ra phía trước.
Ở đây là bãi đậu xe dưới tầng hầm, xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ ai.
Mạc Tư Quân mang theo cơn giận kéo cửa xe, Đường Hoài An bị nhét vào tay lái phụ một cách thô bạo: “Anh làm gì vậy!”
Cả người của người đàn ông đều nghiêng người tới, Đường Hoài An bị ép phải ngồi vào trong góc: “Không phải cô nói với tôi là ngày hôm nay cô muốn đi thăm bạn à, cô đi thăm như vậy đó ư?”
Bởi vì nơi này là tầng hầm thứ hai, một khi cửa xe và cửa sổ xe được đóng lại, toàn bộ không gian trở nên vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ tiếng gào của Mạc Tư Quân, Đường Hoài An thậm chí có thể nghe thấy âm thanh máu đang lưu thông ở trong đầu của mình.
Nhớ đến những chuyện làm mình bực mình trong ngày hôm nay, cơn giận của Đường Hoài An cũng bộc phát: “Nếu như ngay từ đầu anh ký cho tôi xin phép nghỉ, tôi cần phải nói dối như thế này à?”
Một tay của Mạc Tư Quân nâng cằm Đường Hoài An lên, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm: “Nhưng mà ngay từ đầu cô cũng không có dự định nói thật với tôi có đúng không, sao vậy, là bởi vì trong lòng của mình có quỷ à?”
Đường Hoài An trợn mắt nhìn: “Không, anh nói sai rồi, trong lòng có tôi không có quỷ, là chính anh! Tôi đã giải thích nhiều lần rằng tôi và Tùng Lâm chỉ là mối quan hệ bạn bè đại học bình thường, tại sao anh lại cứ luôn không tin tưởng tôi.”
Mạc Tư Quân đột nhiên cúi người xuống cắn một cái vào vành tai của Đường Hoài An, rất dùng sức.
Đường Hoài An đau đến nỗi nước mắt lưng tròng, giọng nói từ tính của Mạc Tư Quân vờn quanh tai của Đường Hoài An: “Tôi cảnh cáo cô, nếu như lần sau còn gọi anh ta thì phải gọi cả họ của anh ta, gọi tên đầy đủ. Cô là người phụ nữ của Mạc Tư Quân tôi, chứ không phải là người phụ nữ của anh ta, có hiểu chưa? Đây là lần cảnh cáo đầu tiên, cũng là lần cuối cùng.”
Lúc này, Mạc Tư Quân càng nói chuyện tỉnh táo thì Đường Hoài An lại càng sợ hãi.
“Nhưng mà ngày hôm nay rõ ràng là anh cũng không có đến công ty, tôi chỉ xin nghỉ có một ngày mà thôi, tại sao anh lại không chịu phê duyệt?”
Hàng lông mày tuấn mỹ của Mạc Tư Quân nhướng lên một cái: “Tôi mới là ông chủ của tập đoàn Mạc thị, có đến công ty hay không là do tôi quyết định, cô có tư cách gì để chất vấn tôi? Cho dù tôi có đến công ty hay không, cô là nhân viên của tôi, cô cũng nên ở đó làm việc đàng hoàng cho tôi, tôi cho cô đến Mạc thị không phải là để cô đến đó làm người rảnh rỗi.”
Chuyện mà Đường Hoài An ghét nhất đó chính là người khác tùy tiện nói mình chẳng làm nên trò trống gì, huống hồ chi người này lại là Mạc Tư Quân, trong lòng của cô càng cảm thấy khó chịu.
Chỉ cần Đường Hoài An bị kích động thì dễ dàng nói chuyện không lựa lời: “Nếu đã như vậy, thế thì anh sa thải tôi đi.”
Mạc Tư Quân nhìn khí thế ngang ngược càn rỡ của Đường Hoài An, ngọn lửa giận vừa mới được lắng xuống bỗng chốc lại vụt cháy lên một lần nữa.
“Đường Hoài An, ai cho cô có lá gan chống đối lại tôi như thế! Có phải là cô cho rằng mình rất có năng lực không hả? Tôi nói cho cô biết, Mạc thị là nơi có nhân tài tiềm ẩn, có rất nhiều người đang nhằm vào vị trí tổng giám thiết kế của cô, nếu như cô không muốn làm thì cô xéo đi sớm cho tôi đi!”
Lần này, Mạc Tư Quân đã hoàn toàn tức giận, người phụ nữ này lại không biết tốt xấu như thế.
Trong đầu của anh đột nhiên lại nhớ đến cảnh tượng lúc nãy Đường Hoài An và Phó Tùng Lâm nói chuyện vui vẻ với nhau. Trong lúc nhất thời, ngọn lửa giận trong lòng càng tăng lên: “Ngay cả việc gặp nguy hiểm ở bên ngoài mà cũng không biết nói cho tôi, ngược lại còn nói chuyện vui vẻ như thế với một người đàn ông khác. Thế nào, chẳng lẽ là Phó Tùng Lâm là chúa cứu thế của cô hả?”
Đường Hoài An bị nghẹn họng, sau đó mới kịp phản ứng lại anh đang nhắc tới chuyện cũ, cô không muốn phải dây dưa quá nhiều về chủ đề này với anh, bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng trở về tìm Phó Tùng Lâm. Là anh ta đã mời mình đến xem buổi triển lãm, lúc nãy bỏ lại anh ta ở chỗ đó, nói như thế nào cũng không có lễ phép.
Thế là cô vùng vẫy muốn xuống xe, ban đầu Mạc Tư Quân giam cầm cô rất chặt, nhưng mà lúc này điện thoại di động của anh lại vang lên, anh lạnh lùng nhìn Đường Hoài An rồi nghe máy.
Rõ ràng là lúc nãy còn có dáng vẻ mặt đỏ tới mang tai, nhưng mà bây giờ trôi qua có một giây đồng hồ, anh liền khôi phục lại thần thái bình tĩnh như nước. Đường Hoài An ngồi ở bên cạnh kinh ngạc không thôi, âm thầm phỏng đoán, rốt cuộc là người đàn ông mạnh mẽ kiên quyết mang bao nhiêu cái mặt nạ ở trên mặt.
Chắc có lẽ là đối tác gọi điện thoại tới, Đường Hoài An nghe thấy Mạc Tư Quân nói: “Được, tôi lập tức đến ngay.”
Đường Hoài An thở phào một hơi ở trong lòng, cuối cùng cũng đã có thể tách ra với người đàn ông này.
Sau khi cúp điện thoại, Mạc Tư Quân lạnh lùng nhìn Đường Hoài An, mặt không đổi sắc phun ra hai chữ: “Xuống xe!”
Đường Hoài An quả thật hận không thể đánh cho người đàn ông này một trận, giọng điệu hiện tại của anh cứ làm như là mình chủ động lên xe của anh vậy.
Cô không nói hai lời liền nhấc váy bước xuống xe, nhưng mà vừa mới đứng vững trên mặt đất, cô cảm thấy trong lồng ngực truyền đến một cơn đau kịch liệt. Đường Hoài An cắn chặt môi, nâng mắt nhìn về phía Mạc Tư Quân ở trong xe.