Tuy nhiên tính cách của Sở Mai Dung vô cùng lạnh lùng, không bao giờ làm nũng với con trai.
Có tin đồn rằng Hoa Vân Phi muốn theo đuổi Sở Mai Dung, kết quả bị bơ không thương tiếc.
Hơn nữa người ta đồn rằng gia thế của Sở Mai Dung rất lừng lẫy, cho dù là Hoa Vân Phi cũng không dám dùng thủ đoạn ép cô.
Thế mà bây giờ Diệp Phong lại nói, chỉ có Sở Mai Dung mới xứng với cậu, đây rõ ràng là đang nằm mơ mà!
“Hừ… Diệp Phong, không tự mình soi gương đi, đừng nói là Sở Mai Dung nhìn trúng cậu, chỉ cần hôm nay cậu ấy nói với cậu một câu, tôi sẽ ăn cái điện thoại này luôn”, Tô My khinh thường nói.
Nhưng lúc này một thanh âm như chim vàng anh lảnh lót trong hang động đột nhiên từ cửa phòng học truyền đến:
“Xin hỏi, ai là bạn học Diệp Phong vậy?”
Giây tiếp theo, mọi người nhìn theo hướng âm thanh, chỉ nhìn thấy một cô gái xinh đẹp tuyệt trần.
Tô My đã được coi là xinh, tuy nhiên so sánh với cô gái trước mặt này giống như chim trĩ và phượng hoàng vậy, ở hai đẳng cấp hoàn toàn khác biệt!
Đây chẳng phải là hoa khôi Sở Mai Dung sao?
Sao… cô lại chủ động tới tìm Diệp Phong vậy?
Ở cửa lớp, khi bóng dáng xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành đó xuất hiện, lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Nhìn từ xa, thấy dáng cô gái cao ráo, khoảng một mét bảy, nước da trắng ngần, lông mày đẹp như tranh vẽ.
Dù khoác trên mình bộ đồng phục học sinh rộng rãi bình thường cũng không thể che đi vẻ đẹp tự nhiên, đơn giản mà tươi sáng như bông hoa râm bụt vừa vươn mình ra khỏi làn nước.
Càng quan trọng hơn là, trong cử chỉ toát ra khí chất tao nhã giống như tiên nữ không vướng bụi trần, khiến cho người ta không thể rời mắt được.
Cho dù đã không phải lần đầu tiên gặp được hoa khôi của trường Sở Mai Dung, nhưng tất cả mọi người đều sốc trước vẻ đẹp của cô.
Tuy nhiên càng khiến mọi người kinh ngạc hơn là lời mà Sở Mai Dung vừa nói.
Cô… cô tới tìm Diệp Phong sao?
Chuyện này sao có thể chứ!
Đúng lúc này, Tô My vừa nãy vẫn còn kiêu căng ngạo mạn, cơ thể mỏng manh lúc này bất chợt run lên.
Cô ta không thể ngờ được, mình vừa mới mạnh mồm được vài phút, Sở Mai Dung lại lập tức chạy tới tận cửa, như một cái tát vô hình giáng mạnh vào mặt cô ta.
Nhớ tới lời cá cược vừa rồi với Diệp Phong, cô ta vội vàng giấu điện thoại của mình đi.
Sở Mai Dung không nhận được câu trả lời lại nhìn về phía mọi người bằng ánh mắt trong veo như làn nước, lên tiếng: “À… bạn học Diệp Phong có ở đây không? Tôi có chuyện muốn tìm cậu ấy!”
Nếu là trước đó học sinh của lớp 12-6 còn đang nghĩ là mình bị ảo tưởng thì lời tiếp theo này của Sở Mai Dung giống như một cơn chấn động khiến cho tai bọn họ bùng nổ, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ khó tin.
Mà trong lòng Tô My càng dậy sóng.