Nghĩ đến đây, khóe miệng Dương Vĩ Nam nhếch lên một nụ cười nham hiểm.
Để tránh việc học sinh tự kiêu, gã đã lựa chọn những bài toán khó nhất trong kỳ thi Olympic toán quốc gia cho ba câu hỏi cuối cùng trong đề thi này, thậm chí còn vượt ngoài phạm vi kiến thức của sách giáo khoa phổ thông, học sinh phải vận dụng kiến thức của toán cấp cao mới có thể giải được.
Cho dù Diệp Phong giỏi đến đâu thì cũng không thể trả lời đúng.
…
Vài phút sau, bàn tay cầm bút đỏ của Dương Vĩ Nam khẽ run rẩy.
“Câu thứ 3 từ dưới lên, chính xác!”
“Câu thứ 2 từ dưới lên, chính xác!”
Cho đến lúc này, Diệp Phong vẫn chưa làm sai một câu nào.
Vì vậy, bây giờ là thời khắc then chốt nhất.
Ngay cả những học sinh khác cũng rất mong đợi kết quả.
Mặc dù quan hệ giữa bọn họ và Diệp Phong rất bình thường, nhưng phẩm chất của Dương Vĩ Nam thật sự rất tồi tệ.
Hơn nữa, Dương Vĩ Nam còn là giáo viên có uy quyền, việc học sinh đánh bại giáo viên quả là một huyền thoại.
Khi chấm đến câu hỏi cuối cùng, lưng áo của Dương Vĩ Nam đã ướt đẫm mồ hôi.
Nghĩ lại trước đó mình đã huênh hoang thế nào, nếu lần này gã thua thật thì không biết phải làm sao nữa.
Khi gã nhìn đáp án tiêu chuẩn của câu hỏi cuối cùng và đáp án của Diệp Phong, mắt gã đột nhiên sáng lên mừng rỡ, gã vung bút một cách thô bạo, vẽ dấu X thật to trên bài thi.
“A ha ha ha…”
Dương Vĩ Nam đứng bật dậy, cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp phòng học, nhưng những học sinh khác lại lộ ra vẻ tuyệt vọng, như thể đã gần đến đích nhưng lại trượt chân.
Sau một tràng cười lớn, Dương Vĩ Nam đắc ý nhìn Diệp Phong nói:
“Diệp Phong, sự tiến bộ của cậu đúng là vượt xa sức tưởng tượng của tôi! Nhưng câu hỏi cuối cùng cậu đã làm sai rồi! Nếu cậu tiếp nhận ván cược của tôi thì có lẽ bây giờ đã thắng rồi, đều là do cậu không biết sống chết, nâng cao điều kiện, cuối cùng lại thành một kẻ ngốc!”
Nghe vậy, Diệp Phong nhíu mày, bình tĩnh nói: “Không thể nào! Tôi không thể làm sai!”
“Hừ! Đáp án tiêu chuẩn ở đây, cậu còn cãi à?” Dương Vĩ Nam vừa nói vừa đưa đáp án tiêu chuẩn ra trước mặt Diệp Phong.
Thấy vậy, Diệp Phong bước về phía bục giảng, cầm đáp án tiêu chuẩn lên xem mười mấy giây, sau đó kiên định nói:
“Đáp án tiêu chuẩn sai rồi!”
…
Rầm!
Lời này của Diệp Phong như tảng đá rơi xuống mặt hồ yên tĩnh, khuấy động hàng ngàn con sóng.
Không ai ngờ cậu lại kiêu ngạo, dám chất vấn cả đáp án tiêu chuẩn.
“Hỗn láo!”