Cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của Diệp Phong, Sở Kinh Quốc khẽ gật đầu, thầm nói Diệp Phong trước mặt này rất để tâm đến cháu gái của mình.
Nếu cậu ta đến từ giới Cổ Võ trong truyền thuyết đúng như Đổng Xuyên nói thì Lâm Phá Thiên của nhà họ Lâm cũng không có tư cách xách giày cho cậu ta, không chừng Sở Mai Dung còn có thể có cơ hội giảm bớt đau.
Vừa nghĩ thế, Sở Kinh Quốc nói với Diệp Phong: “Diệp Phong, cậu không biết đấy thôi, từ nhỏ Dung Dung từng bị hàn khí tấn công, lâu ngày thành bệnh, cuối cùng phát tác vào ba năm trước, cơ thể sẽ trở thành như một tảng băng, mất một ngày một đêm mới có thể bình thường. Sau mỗi lần tỉnh dậy, Dung Dung hệt như vừa trải qua một trận bệnh nặng, cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức.
Lúc đầu vài tháng mới phát bệnh một lần, nhưng dần dần tần suất phát bệnh của nó càng nhanh, đến năm nay hầu như cứ nửa tháng là bị một lần”.
“Haizz…”
Nói đến đây, Sở Kinh Quốc thở dài, lộ ra vẻ buồn phiền, chậm rãi nói:
“Vì căn bệnh quái lạ của Dung Dung mà ba năm nay tôi đã tìm kiếm các bác sĩ nổi tiếng ở khắp Hoa Hạ nhưng vẫn không có hiệu quả. Sau đó, thậm chí tôi đưa ra mức giá cao ngất ngưởng một trăm triệu có cơ may mời được đệ tử của thần y Sở Vân Phi, thế nhưng vị này lại nói thể chất của Dung Dung rất đặc biệt, không có thuốc cứu chữa, chỉ có một cách là tìm được quả Chu Linh ngàn năm mới có thể giảm bớt chứng bệnh của nó”.
…
Đúng lúc này, bên tai Diệp Phong lại vang lên giọng nói khinh bỉ của ông Ngụy:
“Xí! Đệ tử giỏi của thần y quái gì chứ, rõ ràng là một tên lang băm hại mạng người. Cô nhóc này có phải bị hàn khí tấn công gì đâu, cô nhóc này có cơ thể Huyền Âm hàng ngàn năm có một, cực kỳ hiếm thấy, trong hàng trăm triệu sinh linh ở cả thế gian đều chưa từng có mấy ai có được hoàng thể này, không ngờ lại sẽ có người có tư chất tuyệt vời như vậy ở địa cầu thiếu hụt linh khí này.
Nếu bị đám phụ nữ ở Thủy Nguyệt Cung nhìn thấy chắc chắn sẽ rất kinh ngạc, dùng mọi cách để đưa cô nhóc về, lập thành thánh nữ. Không bao lâu e rằng sẽ có thể xuất hiện một vị tiên tôn”.
Nghe ông Ngụy nói thế, Diệp Phong dùng thần thức nói chuyện với ông ấy: “Ông Ngụy, thế chất Huyền Âm này lợi hại vậy sao? Vậy sao Mai Dung vẫn hôn mê?”
“Ngu ngốc!” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Ông Ngụy nói: “Thể chất Huyền Âm dĩ nhiên không tầm thường rồi, nhưng cô nhóc này chưa từng tu luyện, khí Huyền Âm tích tụ hơn mười năm nhưng không thể sử dụng một cách thích hợp nên năng lượng khó giải phóng ra ngoài. Nếu cứ tiếp tục như vậy, không đến một năm cô ấy sẽ biến mất”.
“Ông Ngụy, vậy ông có cách cứu cô ấy không?”, Diệp Phong lo lắng hỏi.
“Ha ha… không phải là không có cách nhưng Tiểu Phong này, chuyện này có lợi với cậu rồi. Thể chất Huyền Âm là cực âm trên thế giới, người bình thường không thể chịu được, nhưng vì cậu đã lĩnh hội được lực Bạch Hổ, dương khí dồi dào.
Chỉ cần cậu và cô nhóc này âm dương kết hợp, tu luyện đôi, tu luyện đại pháp đạt đến trạng thái hài hòa, không chỉ giải quyết được vấn đề của cô ấy mà ngay cả thực lực của cậu cũng sẽ tiến bộ rất nhanh, một bước trở thành cao thủ siêu phàm”.
“Gì cơ?”
Nghe đến cách ông Ngụy nói, Diệp Phong ngạc nhiên nói: “Ông Ngụy, âm dương hòa hợp mà ông nói lẽ nào là làm chuyện ngượng ngùng kia?”
“Sao vậy? Tiểu Phong, lẽ nào cậu không muốn sao? Có gì mà phải xấu hổ, người tu luyện chúng ta chú trọng đến làm theo ý mình, chuyện đó là cầu đại hòa hợp sinh mệnh, thuận theo ý trời.”