Mục lục
Cực Phẩm Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mẹ kiếp! Buổi sáng tiết thứ nhất lại là tiết toán của gã đàn ông liệt dương, chán muốn chết!” Cẩu Vĩ liếc nhìn thời khóa biểu, đột nhiên than thở.

“Không sai! Gã đàn ông liệt dương chẳng những tục tĩu, hơn nữa kỹ năng giảng bài cũng rất kém, nếu không phải hiệu trưởng bảo vệ gã thì gã đã sớm bị sa thải rồi!”, người bên cạnh tiếp lời.

Gã đàn ông liệt dương, à không… Dương Vĩ Nam là giáo viên dạy toán của lớp Diệp Phong.

Vốn dĩ có một cái tên như vậy đã đủ kỳ quái!

Nhưng Dương Vĩ Nam chưa tới ba mươi tuổi, danh tiếng trong trường học của gã cũng cực kỳ tệ.



Trong lớp, gã luôn thích đứng cạnh nữ sinh xinh đẹp, sau đó nhìn xuống từ góc độ từ trên cao, nhìn trộm cảnh xuân trong cổ áo của đối phương.

Rất nhiều nữ sinh đã khiếu nại với lãnh đạo nhà trường, nhưng chú của Dương Vĩ Nam là hiệu trưởng trường, đã giúp gã dìm những chuyện này xuống, vì vậy Dương Vĩ Nam ngày càng quá quắt hơn.

Không chỉ đê tiện hạ lưu, Dương Vĩ Nam còn hay nịnh bợ, thái độ cực kỳ tốt với những học sinh có gia cảnh giàu có, nhưng lại lăng mạ những học sinh xuất thân từ gia đình bình thường.

Sau khi chuông reo, một người đàn ông khoảng hai mươi bảy, hai tám tuổi bước vào với một chồng bài thi.

Nhìn từ xa, người đàn ông cao khoảng một mét bảy mươi, lông mày rậm, đôi mắt hình tam giác lộ vẻ dâm tà, thỉnh thoảng liếc nhìn mấy cô gái đẹp trong lớp, dĩ nhiên nhìn nhiều nhất là hoa khôi lớp Tô My!

“Khụ khụ…”

Đột nhiên, Dương Vĩ Nam hắng giọng, nói: “Các bạn học sinh, mặc dù kỳ thi thử vừa mới kết thúc, nhưng các bạn cũng không nên xem nhẹ! Tôi đã cố gắng soạn những đề toán khó trong các năm lại, khá khó đấy, mọi người nhất định phải nghiêm túc làm!”

Nghe thấy lại phải làm bài kiểm tra, rất nhiều học sinh trong lớp đều oán giận, nhưng bọn họ căn bản không có cách nào phản kháng, chỉ có thể yên lặng tiếp nhận.



Sau khi cầm tờ giấy làm bài, khóe miệng Diệp Phong nở nụ cười gượng gạo.

Một năm trước, cậu là thiên tài còn đại diện tỉnh Giang Nam đi tham gia cuộc thi Olympic toán học toàn quốc, bài thi bình thường đối với cậu dễ như trở bàn tay!

Nhưng một năm trở lại đây, mỗi khi cậu muốn nghiêm túc suy nghĩ, trong đầu sẽ xuất hiện cảm giác đau đớn như bị não xé rách, nghiêm trọng còn có thể toàn thân co giật, ngất lịm đi.

Vì vậy tờ giấy kiểm tra nho nhỏ này là một sự tồn tại đáng sợ nhất với cậu, theo phản xạ sinh ra cảm giác sợ hãi.

“Gì?”

Đột nhiên, Diệp Phong tùy ý nhìn lướt qua tờ giấy, lại kinh ngạc phát hiện cái “Đề khó” trong miệng Dương Vĩ Nam, ở trong mắt của cậu dễ như “1+1=2” vậy, đáp án lập tức hiện lên trong đầu.

Tình trạng này thậm chí còn mạnh hơn trạng thái đỉnh cao một năm trước của cậu rất nhiều!

Rốt… Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Diệp Phong kinh ngạc, đột nhiên nhớ tới ông Ngụy từng nói, chỉ cần cậu bước lên con đường tu hành, căn bệnh kỳ lạ ban đầu của cậu sẽ được chữa khỏi!

Vì có sự hòa hợp âm dương với Sở Mai Dung nên giờ cậu đã là tu luyện tới cảnh giới Luyện Khí tam trọng, chẳng lẽ căn bệnh lạ kia đã khỏi rồi sao?

Nghĩ tới đây, Diệp Phong lập tức cầm bút máy lên, bắt đầu viết thoăn thoắt.

Một bài kiểm tra toán kéo dài hai tiếng, hầu hết mọi người không thể hoàn thành bài kiểm tra trong thời gian quy định, ngay cả mười học sinh đứng đầu lớp nhanh nhất cũng phải mất một tiếng rưỡi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK