“Cái gì?”
Nghe thấy lời Phi Lăng, sắc mặt tất cả đám con nhà giàu ở đây đều hiện lên vẻ không thể tin nổi. .
||||| Truyện đề cử: Sẩy Chân Bước Vào Tim Anh |||||
Cần phải biết, chủ tịch của tập đoàn Thiên Nghị là trùm giới giải trí, một tay che trời, hô mưa gọi gió.
Thậm chí không hề khoa trương, có thể nói một câu nói của ông ta có thể quyết định tương lai của ngôi sao, ông ta muốn nâng ai thì nâng người ấy, ông ta muốn đạp ai thì đạp người ấy, ông ta ngoắc ngón tay một cái, không biết có bao nhiêu ngôi sao nữ sẵn sàng lao đến, cam chịu quỳ gối thần phục dưới chân ông ta, cúi người khom lưng, hầu hạ ông ta!
Nhưng bây giờ Phi Lăng lại nói, ông chủ lớn như vậy lại phải cúi người khom lưng với Đường An Ni, còn chủ động đi sau cô ấy để thể hiện sự kính trọng, từ đó có thể thấy thân phận của Đường An Ni rất kinh khủng.
Lúc này Phi Lăng lại nói tiếp: “Không chỉ như vậy, hợp đồng của chị An Ni khác với chúng tôi, thay vì nói cô ấy là nghệ sĩ của công ty, không bằng nói công ty phục vụ cho cô ấy!”
“Từ khi debut đến nay, cô ấy chưa từng nhận bất kỳ quảng cáo đại ngôn của bất kỳ nhãn hàng não, mỗi sáng tác của cô sau khi xuất bản bán được đến cả chục triệu bản, rõ ràng cô ấy làm nghệ sĩ không phải vì tiền!”
Nói đến đây, Phi Lăng chợt dừng lại, giọng điệu trở nên thần bí: “Năm ngoái có ngôi sao mới nổi Ngô Thiên Trạch, mọi người có biết không?”
Vừa dứt lời, mọi người không biết tại sao Phi Lăng tự nhiên chuyển chủ đề, có điều vẫn có mấy nữ sinh trong mắt hiện lên vẻ ái mộ nói:
“Đương nhiên là biết rồi, tôi là fan của anh ấy đó! Nghe nói Ngô Thiên Trạch không chỉ đẹp trai, gia thế bất phàm, mà bố còn là chủ tịch của công ty bán than đá nổi tiếng ở tỉnh Tây Sơn, có gia tài bạc tỉ!”
“Có điều anh ấy dù có dung mạo cũng chẳng nổi được mấy ngày, đột nhiên biến mất, đến bây giờ vẫn chẳng có thông tin gì, không biết có phải anh ấy về nhà kế nghiệp rồi không!”
“Hừ… kế nghiệp?”
Phi Lăng nghe thấy vậy, khinh thường mỉm cười nói: “Tôi nói cho mọi người biết, có một lần trong một chương trình, Ngô Thiên Trạch vừa hay bắt chuyện với Đường An Ni, kết quả tên này động tay động chân, muốn sờ soạng của ấy, cô ấy lập tức đổi sắc mặt, dứt tay áo rời đi, không quay chương trình đó nữa!”
“Trời ạ! Chị An Ni bá đạo quá!”, có người cảm thán nói.
“Không hổ là Đường An Ni mà tôi thích! Chị Phi Lăng, về sau xảy ra chuyện gì, chị mau kể đi!”
“Về sau á…”
Phi Lăng cố ý kéo dài giọng điệu, kích thích sự hứng thú của mọi người: “Nghe nói ngày hôm sau, Thiên Nghi, Hoa Ánh, Trường Hồng, chủ tịch cả ba công ty giải trí nổi tiếng trên cùng lúc nói ra lệnh phong sát Ngô Thiên Trạch, khiến anh ta không thể tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí!”
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Thiên Nghi, Hoa Ánh, Trường Hồng có thể nói là ba công ty giải trí đứng đầu Hoa Hạ, chiếm hơn nửa mạng lưới tài nguyên trong ngành giải trí.
Ba công ty này liên kết lại phong sát một người, đừng nói đến là con trai của một ông chủ than đá, cho dù có là con trai của người giàu nhất tỉnh thì cũng hết cách.
Nhưng vì vậy, điều này càng thể hiện hậu phương vững chắc của Đường An Ni, biết đâu, cô ấy xuất thân từ một thế gia hào môn nổi tiếng nào đó.