Mục lục
Cực Phẩm Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thậm chí Diệp Phong còn ngửi thấy mùi máu nhàn nhạt trên người bọn họ, chỉ những người tay từng dính máu mới có loại khí tức này.

Cao thủ!

Quả nhiên là cao thủ!

Hai người họ xuất hiện mang lại cho Diệp Phong cảm giác áp lực, cho dù không bằng cảnh giới Cửu Phẩm đỉnh cao của Sato Kojiro, nhưng cũng mạnh hơn nhiều so với Cửu Phẩm của Lâm Báo nhà họ Lâm.

Diệp Phong còn chú ý tới Đường An Ni vừa nói tới vệ sĩ do gia đình phái tới.

Có thể phái ra hai cao thủ bảo vệ Đường An Ni, chứng tỏ gia đình cô ấy không hề tầm thường.



Thấy Đường An Ni an toàn, Diệp Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, không khăng khăng đòi tiễn cô ấy nữa.



Sau khi Đường An Ni rời đi, trong sảnh chỉ còn lại Diệp Phong và Sở Mai Dung, hai người vô thức nhìn nhau, những tia lửa vô hình bắn ra giữa không trung.

Sở Mai Dung lập tức rời tầm mắt, cúi gằm khuôn mặt xinh đẹp xuống, không dám nhìn Diệp Phong nữa, trái tim đập thình thịch.

Bỗng chốc, bầu không khí vô cùng tĩnh lặng.

Một lúc sau, Diệp Phong nghiêm túc nhìn Sở Mai Dung, trầm giọng nói:

“Mai Dung… tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cậu!”

Cảm nhận được giọng điệu nghiêm túc của Diệp Phong, trái tim Sở Mai Dung khẽ rung động, trong đầu cô nhớ lại cảnh anh nắm tay cô một cách bá đạo, thừa nhận mối quan hệ giữa hai người họ trước mặt mọi người.

Lúc này, Sở Mai Dung chỉ cảm thấy hạt giống mang tên “thích” đang nhanh chóng nảy mầm trong lòng mình, dường như sắp kết thành loại quả mang tên “tình yêu”.

Nhìn Diệp Phong cận kề, trong lòng cô thầm nghĩ: Chẳng lẽ Diệp Phong định thổ lộ tình cảm với mình?

Vậy mình có nên đồng ý không?

Suy tư một hồi, đôi mắt xinh đẹp của Sở Mai Dung phủ một lớp sương mỏng, ánh mắt tựa như tia nắng xuân, cực kỳ mê hoặc.

Sau đó, cô khẽ nói: “Diệp Phong, cậu… cậu muốn nói gì thì nói đi, hỏi tôi làm gì…”

Cô thầm liếc nhìn Diệp Phong qua góc mắt, đôi tay nắm chặt góc áo, tựa như đang mong đợi điều gì đó.

“Khụ khụ…”

Diệp Phong ho nhẹ vài tiếng sau đó trịnh trọng nói: “Mai Dung, lúc nãy đang khiêu vũ, cậu đột nhiên phát bệnh, bất đắc dĩ tôi đã hôn cậu trước mặt mọi người khi chưa được cậu cho phép, khiến mọi người hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta, tôi xin lỗi!”

“Nếu cậu giận, cậu có thể đánh tôi, mắng tôi, mấy ngày nữa có thể nói cậu đá tôi rồi, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến thanh danh của cậu!”

“Cái gì? Đây là điều cậu muốn nói với tôi sao?” giọng Sở Mai Dung run lên, tràn đầy vẻ khó tin.

Bỗng chốt, nét xuân trên mặt cô biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng.

“Ừ!” Diệp Phong không phát hiện ra sự khác thường của cô, chậm rãi gật đầu.

Sở Mai Dung không quan tâm đến phong thái thục nữ trước đây của mình nữa, trừng mắt nhìn Diệp Phong, nghiến răng ken két, giận dữ nói: “

“Diệp Phong, cậu là tên khốn, cậu là tên ngốc, tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK