Tuy nhiên bảo Diệp Phong và Sở Mai Dung làm chuyện xấu hổ đó, đừng nói đến Sở Mai Dung khó có thể chấp nhận, ngay bản thân Diệp Phong cũng cảm thấy quá vội vàng, vậy nên tạm thời dùng cách hôn môi để thay thế!
Chỉ cần liên tục hôn bảy tuần là có thể tạm thể áp chế khí Huyền Âm trong cơ thể Sở Mai Dung, khiến một năm không bị phát tác!
Cho nên hôm nay Sở Mai Dung đến đây một chuyến là để gặp Diệp Phong để tiến hành trị liệu.
Chỉ có điều dưới ánh mắt của mọi người, nếu như Diệp Phong đi qua tìm cô thì chắc đàn ông ở đây sẽ giết cậu mất.
Mà trong một tuần này, khi ở trong trường, Sở Mai Dung bất giác trốn Diệp Phong, không dám gặp cậu.
Cô vừa nghĩ đến nụ hôn đầu của mình phải đưa cho Diệp Phong, gò má nóng bừng lên.
Nhưng càng xấu hổ hơn là, cô không hề ghét Diệp Phong, trong lòng có cảm giác gì đó không nói rõ được, không biết rõ được!
Thậm chí có lúc nửa đêm nằm trên giường, trong đầu chợt hiện lên hình bóng của Diệp Phong, nhớ đến lúc trước cậu vì cô đứng trên võ đài, ngang nhiên đối mặt với cậu chủ nhà họ Lâm – Lâm Phá Thiên.
Làm gì có cô gái này không mơ tưởng chuyện tình cảm?
Làm gì có cô gái nào không hy vọng mình sẽ gặp được bạch mã hoàng tử trong truyền thuyết, cầm kiếm, vượt mọi chông gai, giải cứu cô khỏi con ác long!
Mà sự xuất hiện của Diệp Phong hoàn toàn phù hợp với hình như này!
Có lẽ Sở Mai Dung không phát hiện ra, bất tri bất giác Diệp Phong đã chiếm trọn trái tim cô.
…
Đúng lúc này, trong buổi tiệc vang lên tiếng nhạc du dương, nó là kiệt tác của Johann Strauss Jr., người được mệnh danh là “Vua điệu Valse”.
“Sông Danube xanh”.
Đối với đám con nhà giàu mà nói, nhảy đã là môn học bắt buộc!
Sau khi tiếng nhạc du dương vang lên, nhiều nam thanh nữ tú bắt đầu kết đôi, cùng nhau bước lên sàn nhảy.
Cho dù số lượng nam nữ ở đây tương đồng, nhưng những cô gái có thân phận khá cao, tướng mạo xinh đẹp vẫn nhận được sự hoan nghênh của các anh chàng hơn.
Có điều, ánh mắt của mọi người bây giờ đương nhiên đổ dồn về Sở Mai Dung!
Cho dù là địa vị hay tướng mạo đều hoàn hảo không khuyết điểm, không thể bắt bẻ.
Nhưng ánh sáng của cô quá chói mắt, thậm chí khiến cho người khác cảm thấy cao cao không thể với tới, những anh chàng có gia thế hơi kém hơn chút cũng không dám đi qua mời cô.
Một lúc lâu sau, mới có mấy anh chàng tướng mạo anh tuấn, địa vị bất phàm lấy hết dũng khí bắt đầu “tấn công” Sở Mai Dung, hy vọng mình sẽ được cô để ý đến.
Nhưng mà mấy người liên tiếp đều ủ dột quay về, Sở Mai Dung đã nho nhã từ chối bọn họ.
Đúng lúc này Hoa Anh Kiệt nhướng mày, lộ ra vẻ mặt mà bản thân hắn tự cho là đẹp trai nhất, hắn đi về phía Sở Mai Dung.
Bây giờ tâm tình của hắn vô cùng vui vẻ.
Theo như hắn thấy, Sở Mai Dung xuất hiện ở đây chín phần mười là nể mặt hắn.
Hoa Anh Kiệt vừa đá Tô My, kết quả ông trời lại đem đến cho hắn một mỹ nhân cực phẩm thế này, điều này khiến hắn càng vui hơn, đến khóe mắt cũng ánh lên ý cười.