Mục lục
Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, trời sáng Khổng Hi Nhan cũng chưa rời giường, cô ở trên giường thay đổi hết tư thế này đến tư thế khác, cuối cùng bị pháo trúc ầm ĩ bên ngoài quấy nhiễu, cô mở mắt nhập nhèm buồn ngủ, nặng nề thở dài.

Buổi sáng đầu tiên của năm mới, cô chỉ muốn ngủ một giấc ngủ ngon lành.

Thật sự không phải chuyện dễ dàng.

Yên Yên thấy cô thức dậy không biết từ góc nào đi ra, nó lắc lư đi tới bên giường, nhảy lên giường, đôi con ngươi xanh thẳm nhìn về phía Khổng Hi Nhan:

"Meo meo!"

Khổng Hi Nhan cúi đầu nhìn nó:

"Yên Yên?"

Yên Yên chủ động tiến lên dụi đầu vào lòng bàn tay Khổng Hi Nhan, dáng vẻ ngoan ngoãn.

Khổng Hi Nhan mặt mày rạng rỡ, đôi mắt dịu dàng.

Cánh cửa được mở ra sau đó Trì Vãn Chiếu xuất hiện trong phòng, cô mở miệng nói:

"Dậy rồi?"

Khổng Hi Nhan nghiêng đầu nhìn người kia:

"Ừm."

Trì Vãn Chiếu:

"Em có muốn ngủ tiếp không?"

Khổng Hi Nhan nghe tiếng pháo trúc ồn ào bất lực nói:

"Không cần, cũng không ngủ được."

Trì Vãn Chiếu đến bên giường, cúi đầu nhìn Khổng Hi Nhan:

"Em có cần chị ngủ cùng không?"

Khổng Hi Nhan mím môi:

"Chị nằm cùng em, em càng không ngủ được."

Trì Vãn Chiếu: ...

Dùng một câu ngăn cản Trì Vãn Chiếu, mang theo ý cười ôm Yên Yên xuống giường rửa mặt.

Vương Hải Ninh đang bận rộn làm bữa sáng trong phòng bếp, nhìn thấy Khổng Hi Nhan bước ra, cô mỉm cười:

"Hi Nhan, chúc mừng năm mới. "

Khổng Hi Nhan đứng yên trên tay ôm Yên Yên, cô giơ một chân của Yên Yên lên vẫy vẫy:

"Năm mới vui vẻ!"

Yên Yên kêu meo meo, đôi mắt tròn vo của nó liếc nhìn xung quanh.

Vương Hải Ninh dặn dò:

"Mau rửa mặt đi, chờ chút nữa ăn sáng."

Khổng Hi Nhan gật đầu đặt Yên Yên xuống, xoay người đi vào phòng vệ sinh.

Cô đi ngang qua cửa phòng Trì Huyên dừng lại, từ cánh cửa đang mở một nửa nhìn thấy Trì Huyên đang gấp chăn, cũng xếp không tốt lắm, vừa vỗ vỗ nếp gấp vừa nhỏ giọng lẩm bẩm, đôi mày thanh tú cũng nhíu lại, vẻ mặt không biết làm sao.

Khổng Hi Nhan liếc mắt nhìn rồi cụp mắt vào phòng vệ sinh.

Vẫn như cũ nhìn vào gương đánh răng rửa mặt, động tác quen thuộc, nhưng Khổng Hi Nhan luôn cảm thấy có chỗ nào đó khác với bình thường, cô nhìn vào gương một hồi mới chuyển ánh mắt tới trên cổ mình, có thêm một sợi dây chuyền lấp lánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK