Mục lục
Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 68

Sau cuộc họp báo, Khổng Hi Nhan và Tôn Nhị ngồi trong phòng trà, hai người mặt đối mặt nhưng không ai cũng nói gì.

Khổng Hi Nhan rót trà cho Tôn Nhị, nâng ly lên với cô:

"Hôm nay, cảm ơn cô."

Tôn Nhị cũng thuận thế bưng ly lên:

"Kỳ thật người nên nói cảm ơn là tôi, mọi người đã giúp tôi rất nhiều việc, ba năm, cuối cùng tôi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm."

Luôn luôn phải sống trong lo lắng.

Rõ ràng không muốn nhìn thấy hắn tiêu dao tự tại, nhưng lại không muốn nhìn thấy hắn ngã xuống, có ai ngờ hắn sẽ làm ra chuyện điên cuồng đó, còn có thể bạo phát ra những bức ảnh đó hay không.

Cho nên hai ba năm nay, cô không có một khắc nào an tâm.

Khổng Hi Nhan hiểu được cảm xúc của cô, ảnh khỏa thân của một cô gái bình thường bị người ta nắm trong tay, thỉnh thoảng bị đem ra đe dọa, nếu ai năng lực chịu đựng kém, có lẽ đều phát điên đi.

May mắn thay.

Tôn Nhị không điên.

Không chỉ không điên, cô còn giữ lại một phần bằng chứng.

Nghĩ đến đây Khổng Hi Nhan nhỏ giọng hỏi: "Ba năm trước, tại sao cô lại chụp nhiều ảnh như vậy?"

Tôn Nhị cười khổ: "Chỉ nghĩ nên có một chứng cứ có thể phản bác, vạn nhất ảnh của tôi được tung ra..."

Trong trường hợp được đăng ra.

Cô ấy đã sẽ cá chết lưới rách, nói ra hết những gì đã xảy ra ba năm trước đây.

Khổng Hi Nhan yếu ớt gật đầu.

Tôn Nhị nhìn đồng hồ vàng trên cổ tay, cô nhấp một ngụm trà và nói: "Tôi nên đi."

Khổng Hi Nhan nhướng mày: "Được rồi."

Tôn Nhị giơ ly lên kính cô một ly và nói: "Cô Khổng, cô thật ra rất may mắn. Cô là người duy nhất tôi từng gặp sau 3 năm, có thể đứng lên và đối đầu với chính mình. "

Khổng Hi Nhan trầm mặc một lúc.

Vòng tròn này quá phức tạp, trường hợp như cô ấy sẽ không chỉ có một, nhưng, đúng như Tôn Nhị nói, cô ấy đã may mắn trở lại được.

Trong đầu Khổng Hi Nhan chậm rãi hiện lên một bóng người mảnh khảnh.

Nếu như không nhờ Trì Vãn Chiếu, cô hiện tại vẫn còn ở Trường Ninh đi.

Sẽ không thể vực dậy một lần nữa.

May mắn của cô ấy, là Trì Vãn Chiếu...

Tôn Nhị nói xong cũng không nói lời tạm biệt liền rời đi, cửa phòng mở rồi đóng lại, chỉ lát sau có người gõ cửa kêu lên: "Khổng tỷ."

Đó là giọng nói của Phó Thu.

Khổng Hi Nhan đứng dậy xách túi xách đứng ở cửa, mở cửa ra, quả nhiên nhìn thấy Phó Thu cười sáng lạn.

Cô cũng mỉm cười và nói, "Có chuyện gì vậy?"

Phó Thu nói: "Chị em đang chờ chúng ta ở bên ngoài."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK