Mục lục
Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phòng của Khổng Hi Nhan lớn hơn nhiều so với phòng bên cạnh, còn có tủ trang điểm cũ kỹ, giường vẫn dựa vào tường, giường đơn và chăn màu hồng nhạt, trên giường chỉ có một cái gối màu xanh.

Trì Vãn Chiếu đi theo phía sau Khổng Hi Nhan, sau khi đi vào ngồi bên giường, sắc mặt như thường.

Yên Yên quả nhiên cũng không kêu nữa, thấy Trì Vãn Chiếu ngồi trên giường, nó đặt mông ngồi trên gối, mở to đôi mắt màu lam, lúc thì nhìn Khổng Nhan, lúc lại liếc mắt nhìn Trì Vãn Chiếu.

Cuối cùng nó cúi thấp đầu, nằm nhoài trên gối.

Khổng Hi Nhan mặc áo ngủ bông, mái tóc dài thắt thành một chùm, khuôn mặt cô lộ ra vẻ mệt mỏi nói:

"Trì tổng lên giường trước đi. "

Giường này hơi cao, giường lại không lớn, cô lo lắng Trì Vãn Chiếu không cẩn thận sẽ rơi xuống.

Trì Vãn Chiếu chỉ là nghiêng người tạo khoảng cách, đôi môi mỏng khẽ mở:

"Cô ngủ bên trong."

Khổng Hi Nhan hỏi:

"Tại sao?" "

Trì Vãn Chiếu nhìn nhìn nhìn Khổng Hi Nhan:

"Tư thế ngủ của cô quá xấu."

Khổng Hi Nhan: ...

Cô bĩu môi, không nói gì nữa, bất đắc dĩ trèo lên giường.

Dường như ở thành phố B đã hình thành thói quen ngủ cùng nhau, tuy rằng giữa đường đã có hai lần không vui vẻ lắm, nhưng tối nay Khổng Hi Nhan thật sự cực kỳ mệt mỏi, trong đầu chỉ suy nghĩ làm sao ngủ bù, căn bản không nghĩ tới cái khác.

Ngay sau khi nằm xuống, cô ngủ thiếp đi.

Yên Yên ngủ ở bên trong, tiếng ngáy càng lúc càng lớn, Trì Vãn Chiếu ôm nó lên đặt ngoài rìa, sau đó nằm xuống nghiêng đầu nhìn Khổng Hi Nhan.

Bởi vì chỉ có một cái gối, hai người họ đầu sát bên đầu, Khổng Hi Nhan ngủ thiếp đi, mái tóc dài che trán, gương mặt trắng nõn đỏ ửng lên, chóp mũi thanh tú, cánh môi màu hồng nhạt khẽ mở ra, hô hấp ổn định.

Trong chăn rất ấm.

Trước khi lên giường mới tắt thảm điện.

Cơ thể Khổng Hi Nhan và cô thoáng kéo cách ra khoảng cách, ánh mắt Trì Vãn Chiếu đăm chiêu, qua một lúc lâu tay cô xuyên qua cổ Khổng Hi Nhan, cánh tay thu lại một chút, thoải mái ôm người kia vào trong lòng mình.

Rốt cuộc cô vẫn nói dối.

Tư thế ngủ xấu thật ra là cô.

Bởi vì cô ấy luôn đánh thức Khổng Hi Nhan.

Đêm trong thôn rất yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng có một hai tiếng chó sủa, ánh trăng treo trên ngọn cây, yên lặng như tờ.

Hai người trên giường cùng một con mèo dần dần ngủ thiếp đi.

Thỉnh thoảng có người xoay người, rất nhanh liền bị một người ôm lại, sau đó lại nhắm mắt.

Ánh nắng sớm mai vẫn chưa bao phủ khắp căn phòng, gió lạnh vẫn thổi.

Cửa phòng Khổng Hi Nhan bị gõ, sau đó Vương Hải Ninh gọi:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK