Chuyện Chu Hàm tới hỏi thăm về Khổng Hi Nhan, Phó Thu đều nói cho Khổng Hi Nhan biết, còn cả những gì cô nghe được ở trong phòng nghỉ.
Khổng Hi Nhan nghe xong lời của Phó Thu chỉ rũ mắt cười cười, không trả lời.
Chu Hàm và mẹ là ba cô dẫn vào nhà, lúc ấy cô đã xuất đạo, cố kỵ đến thân phận cùng ý kiến của cô nên cũng không tổ chức hôn lễ, hai người chỉ cùng nhau sống qua ngày, thậm chí ngay cả cái chứng chỉ cũng chẳng có.
Khoảng thời gian đó cô bận rộn bay đến thiên nam địa bắc, khi nhận được thông báo chân tay liền mềm nhũn, nhưng do không có thời gian chiếu cố ba mình nên nghĩ đến có người chăm sóc cho ông ấy coi như cũng không tệ, liền tùy ý ông ấy.
Sau đó, Chu Hàm tìm cô, bày tỏ muốn đi theo cô nhưng bị người đại diện của cô từ chối.
Khổng Hi Nhan nhớ người đại diện ban đầu nói với cô:
"Cô gái này có tâm lý có phần bất ổn, sau này phải tránh xa."
Không ngờ lời nói đó lại trở thành sự thật.
Không lâu sau, Chu Hàm và mẹ cô vu khống hãm hại cô rồi phủi mông rời đi, về sau Hà Vi bởi vì dùng Chu Hàm làm trợ lý để đánh một ván bài tình cảm, ra vẻ làm người rộng lượng, không tính đến hiềm khích trước kia, đã được cư dân mạng khen ngợi rất lâu.
Hiện tại còn có không ít người nghĩ cô ta là tâm địa bồ tát.
Phó Thu thấy Khổng Hi Nhan không muốn nói chuyện, cũng cúi đầu không lên tiếng.
Ba năm trước chuyện nhà Khổng tỷ đã bị vạch trần trên mạng, cô tự nhiên cũng biết Chu Hàm là loại người nào.
Chắc chắn - không phải là người tốt.
Sau khi đến căn hộ, Khổng Hi Nhan mở cửa xuống xe, suy nghĩ một lát lại quay đầu lại gọi Phó Thu: "Tiểu Thu."
Phó Thu ngước mắt nhìn cô: "Làm sao vậy Khổng tỷ. "
Khổng Hi Nhan cười nhạt: "Đừng nghĩ nhiều, hôm nay em đã làm rất tốt. "
Hai má trắng nõn của Phó Thu nhất thời hồng diễm, cô gãi gãi đầu:
"Xin lỗi Khổng tỷ, về chuyện chị nuôi mèo, em thật sự không biết sẽ bị người khác lợi dụng, chị..."
"Hiện tại biết cũng không muộn."
Khổng Hi Nhan vươn tay ra vỗ vỗ đầu cô:
"Trở về đi, ngày mai gặp lại."
Lời xin lỗi của Phó Thu bị cắt đứt, nhìn bộ dáng của Khổng Hi Nhan đạm nhạt, gật đầu: "Được."
"Khổng tỷ, ngày mai gặp lại."
Khổng Hi Nhan nhìn xe rời đi, xoay người trở về căn hộ, Yên Yên không biết có phải vì buổi tối không được ngủ chung một chỗ hay không, ban ngày đặc biệt dính cô, nó nghe thấy cửa có động tĩnh liền dựng tai lên, sau đó miêu ô nhảy xuống sô pha, nhìn thấy Khổng Hi Nhan liền lắc lư đi qua, cọ xát bụng vào bắp chân cô.
Khổng Hi Nhan ôm lấy nó, nhỏ giọng hỏi: "Nhớ ta?"
Yên Yên nhìn chằm chằm cô bằng đôi mắt xanh thẳm: "Meo meo."