Mục lục
Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi màn đêm buông xuống, thành phố B vẫn là nơi xa hoa trụy lạc, giống như một thành phố không bao giờ ngủ.

Xe của Sài Nhân vẫn đi theo phía sau Quan Hiểu Dĩnh, cố ý tạo ra khoảng cách, trên đường cô còn giả vờ có chuyện gởi hai tin nhắn cho Quan Hiểu Dĩnh, nhưng vẫn nhận được câu trả lời như bình thường.

Cô hờ hững buông điện thoại xuống.

Xe của Quan Hiểu Dĩnh chạy thẳng đến vùng ngoại ô, tiếp theo đi vào khu nhà ở, lúc Sài Nhân đang do dự có nên đi theo không, trợ lý nhỏ giọng nói:

"Nhân Nhân, cô ấy xuống xe."

Sài Nhân ngước mắt nhìn qua, Quan Hiểu Dĩnh giẫm lên đôi giày siêu cao gót từ trên xe bước xuống.

Cô ta xoay người bước vào bên trong một tiệm cà phê.

Nơi này là vùng ngoại ô, ít xe ít người, người qua đường sắc mặt vội vã, trong quán cà phê cũng không có mấy người, Sài Nhân nghĩ vẫn nên cải trang một chút rồi đi theo.

Quan Hiểu Dĩnh ngồi ở tận cùng bên trong quán, có tấm vách ngăn, Sài Nhân ngồi cách cô ta một tấm vách ngăn phía sau, cô còn dùng hoa trên bàn che mặt, lúc nhân viên phục vụ bước tới, cô đưa một tờ giấy, trên đó viết cà phê muốn dùng.

Người phục vụ mỉm cười sau đó nhanh chóng lui xuống.

Sài Nhân nằm trên bàn giả vờ nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng thật ra lỗ tai đang chăm chú nghe âm thanh sau vách ngăn.

"Hiểu Dĩnh, hắn cứ quấn lấy tôi, tôi hết cách..."

Đây là giọng của Hà Vi.

Sau đó Quan Hiểu Dĩnh nói:

"Tôi biết rồi, hắn ta ở đâu."

Hà Vi cầm điện thoại lên nói:

"Cô đợi một chút, hắn ta ở bên ngoài."

Sài Nhân nhíu mày, vội vàng cầm điện thoại di động giả vờ xem tin tức, cô cúi đầu dùng mái tóc dài che khuất mặt, hai chân giạng ra, tư thế không được nhã nhặn cho lắm, chẳng bao lâu Ngụy Diễm bước vào.

Lúc đầu hắn ta nhìn thấy Sài Nhân, sau đó khi nhìn thấy tư thế của cô hắn liền ghét bỏ, dời tầm mắt, như thể nhìn hơn một giây cũng xúc phạm đôi mắt của hắn.

Sài Nhân thở phào nhẹ nhõm, cô thả chân xuống tiếp tục lắng nghe.

"Quan tiểu thư, đã lâu không gặp ha."

"Quan tiểu thư bận rộn đến ngay cả điện thoại cũng không rảnh trả lời, xem ra Quan tiểu thư đã quên vài chuyện."

Quan Hiểu Dĩnh ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng:

"Ngụy tiên sinh, người ngay không nói lời mờ ám, hai chúng ta đừng úp mở nữa, có lời cứ nói thẳng."

Ngụy Diễm ngồi xuống bên cạnh Hà Vi, cười lạnh:

"Cũng tốt."

"Chuyện liên quan đến ba năm trước..."

Quan Hiểu Dĩnh ngắt lời hắn:

"Ngừng, điều kiện là gì."

Đôi lông mày lưỡi mác của Ngụy Diễm nhíu lại, hắn hơi không vui khi bị ngắt lời, nhưng hắn cũng biết tình hình của hắn bây giờ cần phải nịnh bợ Quan Hiểu Dĩnh, hắn nhịn:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK