Mục lục
Lạc Bước Vào Con Đường Hôn Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chạng vạng tối, mặt trời vừa xuống núi, phía chân trời là vệt màu đỏ nhạt bao phủ toàn bộ thành phố B, cảnh sắc thật xinh đẹp.

Khổng Hi Nhan nhìn ra ngoài cửa sổ xe, tâm trạng thoải mái hơn.

Rốt cuộc cô cũng đem những lời trong lòng nói ra với Quan Hiểu Dĩnh.

Cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Sau này cô đi cầu độc mộc của cô, cô ấy đi con đường Dương Quan của cô*, sẽ không bao giờ có tiếp xúc gì nữa.

*Giống như cô đi đường cô tôi đi đường tôi, không có bất kỳ liên hệ gì, sướng khổ tự chịu.

Cô hạ cửa sổ xe, thời tiết buổi tối đã dịu xuống, gió lạnh từng cơn từng cơn thổi tới khiến cho cô không tự chủ được híp mắt lại.

Phó Thu ngồi bên cạnh Khổng Hi Nhan, cô nghiêng đầu nhìn, sau đó lấy ra tờ khăn giấy đưa cho Khổng Hi Nhan:

"Khổng tỷ, sao chị khóc?"

Khổng Hi Nhan đưa tay sờ lên mặt:

"Có sao?"

"Có lẽ gió quá lớn, thổi đến mắt đau."

Cô vừa nói vừa nhận lấy khăn giấy Phó Thu đưa tới, lau khô nước mắt nơi khóe mắt, mặt mang theo nụ cười khẽ.

Phó Thu lo lắng hỏi:

"Khổng tỷ, chị nói thật với em đi, có phải có liên quan đến buổi lễ khai máy hôm nay không?"

Khổng Hi Nhan 'Hữm' với vẻ không hiểu lời Phó Thu.

Phó Thu tiếp tục nói:

"Em đã xem weibo rồi, nói trước đây Trì tổng... Trì tổng và Sài tiểu thư có chút quan hệ, bây giờ Sài tiểu thư lại ở trong đoàn làm phim 'Ánh bình minh' cho nên chị mới khó chịu phải không?"

Khổng Hi Nhan nghe được suy đoán của Phó Thu cảm thấy dở khóc dở cười:

"Tất nhiên không phải rồi."

Phó Thu mở miệng:

"Khổng tỷ, em biết em không đủ thông minh lại không biết ăn nói, Đồng tỷ nói rằng chị ấy đã muốn thay thế em nhưng là do chị ngăn cản."

"Khổng tỷ, chị đối với Phó Thu thế nào, trong lòng Phó Thu đều biết."

"Cho nên Phó Thu cũng muốn đối xử tốt với Khổng tỷ. Khổng tỷ nếu cảm thấy khó chịu có thể nói với em, em thề em là cái thùng rác, cái loại cách ngày đổ một lần ấy."

"Cái gì cũng không nói mà giấu trong lòng dễ bị bệnh."

Lời của Phó Thu rất chân thành, trong đôi mắt lấp lánh đầy nghiêm túc, Khổng Hi Nhan mỉm cười nhìn Phó Thu:

"Được, vậy chị nói thật với em."

"Bây giờ chị không có không vui."

"Ngược lại, chị rất vui vẻ."

Sao cô lại có thể không vui khi tảng đá nặng đè trong lòng đã được loại bỏ.

Phó Thu nhìn chằm chằm sườn mặt Khổng Hi Nhan mang theo nụ cười kia, cô không tin, hỏi lại:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK