Ngày hôm sau nắng lên ba sào nhưng Khổng Hi Nhan vẫn còn nằm trên giường, Trì Vãn Chiếu đã ăn mặc chỉnh tề, cô quay đầu nhìn Khổng Hi Nhan cuộn tròn bên trong tấm chăn, thỉnh thoảng nhúc nhích người, cô đi tới gọi:
"Hi Nhan."
Khổng Hi Nhan nhíu mày cảm thấy ồn ào nên trở mình không để ý đến người kia, dưới chăn cô không mảnh vải che thân cho nên dù chỉ khẽ động đậy liền lộ ra đầu vai trắng nõn, nhỏ nhắn đáng yêu, phía trên còn có dấu vết màu hồng nhạt.
Trì Vãn Chiếu cúi đầu lại kêu hai tiếng, người đang ngủ trên giường vẫn không để ý tới như cũ, đưa lưng về phía cô, cô không nhịn được cúi người cắn lên đầu vai kia, Khổng Hi Nhan lập tức rụt người lại, mở miệng kêu đau.
"Đau."
Giọng của Khổng Hi Nhan vừa mới thức dậy vừa lười biếng cũng vừa chất chứa chút oán giận, cô dùng chăn quấn kín rồi mới xoay người, nhìn thấy Trì Vãn Chiếu đã mặc quần áo chỉnh tề.
"Mấy giờ rồi?"
Trì Vãn Chiếu liếc mắt nhìn đồng hồ:
"8 giờ."
Khổng Hi Nhan giật mình nhanh chóng phục hồi tinh thần:
"Tám giờ rồi?"
Trì Vãn Chiếu gật đầu.
Ngay lập tức Khổng Hi Nhan nghĩ đến thời gian lên máy bay của Vương Hải Ninh là mười giờ, cô vội vàng ngồi dậy, tấm chăn từ trên vai trượt xuống, dừng ở ngực, lộ ra làn da trắng nõn thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một hai vết đỏ.
Trì Vãn Chiếu ngồi xuống bên cạnh người kia, ánh mắt sáng quắc.
Khổng Hi Nhan nhận ra tầm mắt nóng bỏng của Trì Vãn Chiếu, cô cúi đầu nhìn sau đó đỏ mặt nói:
"Không được nhìn!"
Trì Vãn Chiếu:
"Tối qua không phải để cho chị nhìn hết rồi sao!!"
Khổng Hi Nhan: ...
Trì Vãn Chiếu nhìn ra dáng vẻ tức giận của người kia, cô chỉ là mím môi cười cười đứng dậy rời đi.
Dưới lầu, Vương Hải Ninh đã chuẩn bị ổn thỏa, lúc cô tới không mang theo hành lý gì, bây giờ rời đi cũng chỉ là một cái vali nhỏ, Trì Vãn Chiếu xuống lầu hỏi thăm Vương Hải Ninh chút chuyện ở Trường Ninh, hai người đều ngồi trên sô pha chờ Khổng Hi Nhan xuống.
Thời gian tích tắc trôi qua, Vương Hải Ninh nhìn điện thoại không chút để ý nói:
"Đúng rồi Trì tổng, anh Sinh nhờ tôi hỏi khi nào cô rảnh rỗi thì đến Trường Ninh một chuyến, trước nay anh ấy chưa từng tiếp xúc với phương diện này, căn bản không hiểu, sợ lãng phí sự đầu tư của cô."
Trì Vãn Chiếu rũ mắt xuống:
"Được, tôi sẽ để Chu Sinh liên lạc với anh ấy."
Vương Hải Ninh gật đầu.
Hai người vừa dứt lời thì Khổng Hi Nhan liền xuống lầu, Vương Hải Ninh vốn định làm chút điểm tâm đã bị Khổng Hi Nhan ngăn lại, đợi lát nữa tiễn Vương Hải Ninh xong cô phải về thay quần áo, buổi chiều 'Ánh Bình Minh' khai máy, cô phải đến đó.