Khổng Hi Nhan phát hiện Trì Vãn Chiếu sau khi từ nghĩa trang trở về có chút là lạ, muốn nói lạ chỗ nào thì có lẽ thời gian cô ấy ngây người càng nhiều.
Cô hơi khó hiểu, nhưng cũng không hỏi.
Mọi người trở về nhà đã qua giờ cơm, người giúp việc từ khi họ trở về bắt đầu bận rộn nấu ăn, Tạ Đan bảo cơ thể không thoải mái nên lên lầu để nghỉ ngơi.
Trì Huyên ngồi trên sofa, vẫn luôn trầm mặc.
Trì Vãn Chiếu cũng ngồi bên cạnh Trì Huyên.
Trì Huyên dùng dư quang nhìn Khổng Hi Nhan vào phòng tắm mới nhỏ giọng kêu lên:
"Chị."
Trì Vãn Chiếu liếc mắt:
"Ừm?"
Trì Huyên nhíu mày:
"Người phụ nữ vừa rồi là Sài Nhân?"
Sài Nhân, là người Trì gia đều biết.
Lúc trước ở thành phố B truyền ra tin đồn với chị của cô, tuy rằng rất nhanh đã bị đè xuống nhưng chuyện này vẫn bị anh cô biết được, sau đó anh cô nói với mẹ, cô cũng biết.
Có một khoảng thời người Trì gia cho rằng Trì Vãn Chiếu sẽ có kết quả với Sài Nhân.
Dù sao chị của cô lớn như vậy chưa từng nghe nói có người yêu, chị cô làm việc gọn gàng dứt khoát, cũng chưa từng dây dưa, ngay cả tình cảm cũng vậy, càng không có những chuyện đại loại như scandal.
Cho nên Trì gia mới cho rằng Sài Nhân có thể cùng chị cô yêu đương.
Nhưng rốt cuộc chuyện này có như thế nào thì cũng không thể tìm được chứng cứ, bởi vì không lâu sau đó Sài Nhân đã tới A quốc phát triển, nghe anh cô nói, vẫn là chị cô đưa qua.
Những chuyện liên quan đến tình cảm cũng sống chết mặc bây.
Trước đây Sài Nhân chưa xuất hiện, Trì Huyên cảm thấy đó chỉ là một chuyện cũ.
Nhưng bây giờ cô ấy xuất hiện, Trì Huyên cảm thấy không trùng hợp như vậy.
Huống hồ trước đó cô loáng thoáng nghe nói Sài Nhân muốn về nước.
Trì Vãn Chiếu thấy ánh mắt Trì Huyên còn nhìn chằm chằm mình, cô mím môi:
"Tiểu Huyên, chuyện của chị em đừng quan tâm, hãy chăm sóc mẹ thật tốt."
Sắc mặt Trì Huyên hơi trầm xuống:
"Chị, có phải chị vẫn còn liên lạc với cô ấy?"
Bằng không sao hôm nay Sài Nhân lại đến nghĩa trang?
Trì Vãn Chiếu cụp mắt:
"Chị tự có tính toán."
Trì Huyên nhỏ giọng nói:
"Chị, bây giờ chị đã kết hôn, chị có chị dâu rồi..."
Trì Vãn Chiếu lớn tiếng:
"Trì Huyên."
Trì Huyên mím môi, không nói gì nữa.