Editor: Meo Linh
Beta: Min.
-----------------------
Ánh đèn neon của thành phố B lập lòe, cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu, thành phố này không thiếu nhất là diễn viên và ông chủ, vì vậy vào ban đêm, toàn bộ thành phố tràn ngập trong sự xa hoa trụy lạc.
Khách sạn Kim Hoài cũng không ngoại lệ, mặc dù khách sạn cao cấp cũng không còn chỗ trống.
Đồng Duyệt dẫn trợ lý đi vào khách sạn, trước mặt liền có nhân viên phục vụ đi tới, trợ lý báo thay cô báo số phòng, nhân viên phục vụ cung kính đứng bên cạnh Đồng Duyệt:
"Đồng tiểu thư, bên này mời. "
Đồng Duyệt gật đầu, đi theo phía sau nhân viên phục vụ.
Đến phòng, Tôn Đạo còn chưa đến, trợ lý ngồi bên cạnh cô nhỏ giọng hỏi:
"Đồng tỷ, nếu Quách Nhất Tích không đồng ý thì làm sao bây giờ? "
Đồng Duyệt lấy hộp thuốc lá ra khỏi túi, châm một điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ, cô hít một hơi nói:
"Đồng Duyệt tôi làm việc, có cần sự đồng ý của cô ấy không?"
Trợ lý bị nghẹn, không nói gì, cúi đầu nhìn điện thoại di động.
Hotsearch mặc dù không còn, nhưng dư luận vẫn còn, cô nhấp vào weibo của Quách Nhất Tích, nhìn thấy tin nhắn phía dưới cô không khỏi nhíu mày, bộ dạng lo lắng.
Bảy giờ mười, cửa phòng được mở ra, Tôn Đạo được người phục vụ dẫn uến đứng ở cửa, hắn nhìn thấy Đồng Duyệt liền cười nói:
"Ái chà Đồng tiểu thư, cần gì phải phá lệ như vậy, Kim Hoài này ăn một bữa cơm cũng không rẻ nha. "
Đồng Duyệt xuyên qua hắn nhìn về phía sau, không một bóng người, mặt mày cô rạng rỡ:
"Tôn Đạo nói gì chứ, mời anh ăn cơm, đương nhiên phải ăn ở nơi tốt nhất. "
Tôn Đạo thoáng nhìn thấy thần sắc của cô, hắn sảng khoái cười nói:
"Thật là đáng tiếc, Tiểu Tích từ hôm qua bắt đầu nói đau đầu, không phải hôm nay còn đến bệnh viện mua chút thuốc, tôi đã cùng cô ấy nhắc tới chuyện Đồng tiểu thư mời ăn cơm, cô ấy rất vui vẻ, nhưng thân thể quả thật không thoải mái, sợ quấy nhiễu hứng thú của Đồng tiểu thư, liền không tới. "
Đồng Duyệt bất động thanh sắc cười cười, lời khách sáo trong tình cảnh này, đều là thủ đoạn cô từng dùng qua, với kỹ năng diễn xuất vụng về của Tôn Đạo, làm sao có thể giấu được ánh mắt của cô.
Trợ lý cẩn thận kéo ống tay áo của cô, Đồng Duyệt lạnh lùng liếc mắt nhìn sau đó cười với Tôn Đạo:
"Thì ra là như vậy, Quách tiểu thư thân thể không khỏe, hẳn là nên nghỉ ngơi thật tốt. "
"Chẳng qua..."
Cô còn chưa nói xong, Tôn Đạo liền tiếp lời:
"Chẳng qua là cái gì? "
Đồng Duyệt lắc đầu:
"Quên đi, nếu như Quách tiểu thư đã không tới, chuyện này liền quên đi. "