Buổi đêm của những ngày nóng oi bức đến lạ thường, bó đuốc hừng hực thiêu đốt, phản chiếu hết thảy trong viện này đến mức xao động bất an, tro bụi của hành lang sụp đổ vẫn đang bốc lên, có thân ảnh giãy giụa trèo ra từ trong một mảnh gạch ngói vụn, râu tóc đều loạn, máu tươi trên đầu trộn lẫn với tro bụi, nhìn bốn phía một chút, đứng không vững, lại ngã phịch xuống trong một mảnh gạch ngói vụn. Đây là Điền Duy Sơn đại hào của Ốc Châu mất đi nửa cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.