Cách mấy lớp tường cao, bên trong Ninh phủ trông tĩnh lặng trong bóng đêm, một đám người tạm ngừng nghị luận, đám người hầu đưa ít thức ăn lên, có người cầm bánh ngọt ăn lót dạ, đây là phúc lợi tùy thời được ăn của bọn họ khi ở Trúc Ký, một bóng dáng đi vào sân nhỏ chỗ của Ninh Nghị, đó là Chúc Bưu. Chúc Bưu dừng lại dưới mái hiên, nhìn bóng dáng ngồi trên ghế đá trong sân, mở miệng nói mấy câu, đối phương không có phản ứng gì, hắn lại ngước đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.