Từ khoảng thời gian hưng thịnh phồn hoa kéo dài hằng hai trăm năm của Vũ triều đến giờ, thời gian ước chừng bốn năm, trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà đằng đẵng này, người ta đã bắt đầu dần quen với khói lửa chiến tranh, quen với sống lưu lạc, quen với chết chóc, quen với sự thực rơi từ trên trời xuống. Đầu xuân Vũ triều Kiến Sóc năm thứ ba, Giang Nam tan vào một mảnh xám trắng ảm đạm. Dò núi khuấy biển của người Nữ Chân, vẫn đang tiếp tục. Giang Ninh, tuyết đọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.