Hai mươi ba tháng năm, Từ Châu đi về hướng tây bốn mươi dặm, chân núi mạn bắc Tiêu huyện. Bầu trời quang đãng, không khí yên tĩnh và ngột ngạt, ưng bay trên trời. Đường núi gập ghềnh trải dài, xa xa biến mất trong rừng cây rậm rạp dưới chân núi, ở ruộng dốc phía trước đường núi, tiếng hít thở của mọi người dồn lại với nhau. Mùi thuốc súng thoang thoảng giữa đám đông, những viên đạn chì đã được găm vào nòng súng. Cờ xí màu đen kéo dài thành chữ nhất, đội ngũ gần một ngàn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.