Buổi tối cuộc chiến kết thúc đó, không có giấc mơ. Cơn đau không lúc nào giảm bớt, đã không liên quan gì đến việc có bị thương không, thương thế nặng hay nhẹ nữa. Cả cơ thể đều không giống như của mình, vào ban ngày của mùng một tháng bảy, khi tri giác dần dần quay lại, là khắp người từ trên xuống dưới nóng bừng như lửa đốt, ngàn vạn con trùng đang bò qua bò lại trong máu. Đến đêm hôm nay, giấc mơ đã trở về. Đó là tầm nhìn trong bầu trời đen kịt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.