Giọng Ninh Nghị không cao, bình tĩnh nói: - Sự tình đến một bước này, lực lượng của Tướng phủ đã hết, ta là một thương nhân nhỏ, Trúc Ký cũng bị đánh tan gần hết, không vì muốn sống chứ vì cái gì? - Ta không biết, nhưng Lập Hằng không cần tự coi nhẹ mình, từ khi lão sư đi, nếu nói còn để lại thứ gì thì chắc nằm ở chỗ Lập Hằng. - Đa số đã giao cho Quảng Dương quận vương. Thành Chu Hải khẽ thở dài: - Đó cũng là lựa chọn của Lập...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.