- Ta......chung quy là không tin hắn không hề có đường rút, bỗng nhiên chết rồi, chung quy là...... Trầm mặc một lúc, Vu Ngọc Lân mới cất lời lần nữa. Lâu Thư Uyển đối diện từ đầu đến cuối nhìn về hồ nước kia, bỗng nhiên lắc lắc bình rượu, ánh mắt khẽ nhướng lên: - Ta cũng không tin. Ngữ điệu của nàng không cao, dừng một lúc, mới khẽ cất tiếng: - Đường rút......kéo theo mấy trăm vạn người, đánh một trận đại chiến ba năm, một bước không lùi, là vì cái gì? Chính là vì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.