Tây Bắc, trời nóng hầm hập, mảng lớn ruộng lúa, phương xa có một thân cây. Đám người quần áo rách rưới tụ tập dưới thân cây, Trịnh Tuệ Tâm là một trong số đó, năm nay cô bé tám tuổi, mặc đồ rách rưới dính mồ hôi và vết bẩn, tóc cắn ngắn so le, ai cũng nhìn không ra đây là bé gái. Phụ thân của cô bé, Trịnh Lão Thành ngồi ở bên cạnh, giống như các nạn dân khác, yếu ớt mà lại mệt mỏi. Trịnh gia ở thành Diên Châu vốn xem như nhà người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.