“Anh họ, anh Dương...” Cố Lệ vừa rồi còn đang tức giận bất mãn với những lời mẹ cô nói, chợt nhìn thấy mấy người Dư Dương xuất hiện, ánh mắt nhất thời liền sáng lên, ngọt ngào gọi. Mấy người Cố An An nghe được mà rùng mình, có chút bội phục Cố Lệ sao có thể chỉ cần gọi đơn giản như thế đã khiến mọi người nổi hết da gà. Dư Dương nhíu mày, đi về phía Cố Hướng Văn, cách Cố Lệ xa hơn một chút. Trẻ con ở tầm tuổi này, cho dù có trưởng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.