“Con yên tâm đi.” Vương Mai nhìn một tờ năm tệ, năm tờ một tệ ở trong tay, vui đến thấy răng mà không thấy mắt, bà biết đứa con gái lớn này vẫn còn giấu tiền riêng mà. Không phải bà là một bà mẹ thiên vị, số tiền này bà thật sự để dành cho cô, đợi cô lấy chồng, bà cũng sẽ lấy ra một nửa để cho cô mang về nhà mẹ chồng. Chỉ là số vốn mà bà bỏ ra trên người cô cũng phải lấy lại một ít, lòng bàn tay mu bàn tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.