Cao lên rồi, cũng cường tráng lên rồi. Tiêu Văn Trung nước mắt lưng tròng nhìn cháu trai. Tất cả đều tại ông, nếu ban đầu ông có thể nhẫn tâm không nghĩ đến lời căn dặn của mẹ già trước khi chết, hoàn toàn áp chế tên nghịch tử đó, thì bây giờ cũng không ra nông nỗi này. Ông gặp nạn không nói, bây giờ đến cả cháu nội cũng không thể nhận, sợ liên lụy đến cậu. “Bà, hôm nay thím Cố làm sủi cảo nhân bắp cải và thịt heo, rất ngon.” Nắm đấm của Tiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.