“An An, tối qua cậu đi bắt trộm sao?” Tối hôm qua trước khi Cố An An trở về phòng thì Lâm Nguyệt Lượng đã ngủ trước rồi, mới sáng sớm, cô thức dậy từ giấc mơ ngọt ngào. Vừa quay người, cô nhìn thấy Cố An An đang nhàn nhạt nhìn cô, đôi mắt thâm quầng, giật mình tưởng rằng nhìn thấy quỷ, vỗ vỗ trước ngực, khó khăn lắm mới hoàn hồn trở lại. “Nguyệt Lượng, cậu nói xem anh Diễn như thế nào?” Tối qua Cố An An không chợp mắt được cả một đêm, lăn qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.