Chờ đã, chày gỗ sao! Cố An An đứng dậy, làm Hắc Bàn vất vả lắm mới xoay người đứng lên được lại bị ngã xuống. Cô nhìn Hắc Bàn mập ú kia, rồi lại nghĩ về cái chày gỗ, đây không phải là cái chày gỗ trong tưởng tượng của cố đó chứ? Cố An An hít sâu một hơi, ôn nhu cười với Hắc Bàn. “Bàn Bàn à, cậu nói xem tôi đối xử với cậu có tốt hay không." Cố An An cảm thấy mình lúc này giống như bà ngoại không có ý tốt, đang lừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.