Cố Tú là người hiền lành nhất trong mấy chị em, kết hợp với gương mặt thanh tú làm cho ai nhìn cũng thấy dễ chịu. Cho dù có mặc áo thô vải bố thì cũng không che giấu được nhan sắc kia. Cố Hồng đỏ mắt nhìn vẻ ngoài của cô em họ này, chỉ hận không thể lột bộ da đó ra rồi khoác lên người mình. Đẹp thì có ích gì, còn không phải không có đầu óc nên chỉ có thể sống cuộc sống thấp hèn như thế này. Tương lai chỉ có thể gả cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.