Cố An An bẻ khớp ngón tay, mỗi một cái bẻ, sắc mặt Cố Hướng Vũ lại xanh hơn một chút, cho đến khi hoàn toàn uể oải, mới ủy khuất ngồi trở lại vị trí của mình. “Bà cụ non của tôi ơi, tương lai ai lấy phải em thì đúng xui tận kiếp.” Cố Hướng Vũ thở phì phò nói thầm một câu, đương nhiên đây tuyệt đối không phải lời thật lòng. Trong mắt Cố Hướng Vũ, em gái nhà mình chỗ nào cũng tốt, ai cưới được cô, thì đó là phúc tu tám đời của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.