"Lệ Ni Nhi." Cố Tú nắm chặt tay em gái để cô nhìn thẳng vào mắt mình: “Chị không mong em đời này đại phú đại quý, không mong tiền đồ cao sang đến đâu. Chúng ta chỉ cần sống đàng hoàng, cả đời không thẹn với lương tâm, cả nhà vui vẻ bên nhau là chị đã hài lòng." "Em thấy An An có rất nhiều người thân bảo vệ, nhưng em cũng có mà. Em có chị, có Xuân Ni Nhi, còn có cha nữa. Mặc dù ông ấy giác ngộ có hơi trễ, nhưng bây giờ cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.