Cố Hồng nghiến răng nhìn một vòng xung quanh, bây giờ đang là giờ ăn cơm, bàn trống duy nhất dành cho bốn người là bàn bên cạnh bọn người Cố An An. Cố Hồng lại chửi rủa Cố An An lần nữa, hận cô vì đã phá hỏng chuyện tốt của mình. Nhưng sau khi cân nhắc lợi và hại, cô vẫn là không lên tiếng, chọn bàn của Triệu Bác Ngạn, cứ như vậy từ từ bắt chuyện qua khoảng cách một chiếc bàn tròn. "An An, đó không phải là chị họ của cậu sao ?" Lâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.