“Cho nên ông năm nay cũng đã hơn năm mươi rồi, còn lừa tôi ông mới mười sáu.” Cố An An nhìn con chim đang giả chết kia, tức giận chọc bụng nó vài cái, tức giận chất vấn. Một con chim nhiều tuổi không kém gì so với người già? Lại cả gan dám trêu trọc loài người như vậy? “Hu hu hu, tôi tuy nhiều tuổi nhưng tâm hồn mới chỉ mười sáu mà.” Thúy Hoa dang rộng một bên cánh, lặng lẽ lộ ra nửa khuôn mặt, không phục nhìn Cố An An nói. Thấy sắc mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.