Dư Dương nhìn thanh niên lương thiện ở bên cạnh, gật đầu. Không biết đến khi mọi thứ bùng nổ, chút lương thiện ở trên người cậu, còn có thể tiếp tục hay không, ở trong màn kịch mưu tính nhiều năm như thế này, có lẽ cậu cũng chỉ là một người đáng thương mà thôi. “Này này này ~~” Lúc Tiêu Tòng Diễn thối mặt từ ở bên ngoài bước vào, nhìn thấy Cố Hướng Vũ ôm chăn cuộn mình vào trong như nhộng tằm, đôi lúc còn phát ra vài tiếng cười, cùng với những động tác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.