Trời sinh người tài thì phải chịu đựng được gian khổ, ngủ được trên chăn hôi. Cố Lệ cảm nhận được chăn dưới thân mình lạnh buốt, ngột ngạt lại có một mùi lạ thoang thoảng, trong lòng tự an ủi mình. Có thể do trời còn chưa chuyển sang ấm hẳn, hoặc do vừa bị rơi xuống nước. Cố Lệ luôn cảm thấy lạnh lẽo, từ trong xương cốt toát ra hơi lạnh, trằn trọc mãi không ngủ được. “Mau ngủ đi, mai còn phải dậy sớm đấy.” Cố Tú ở bên cạnh ngủ rất ngon, bị động tác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.