Cố An An thật sự đói, bà nội vừa nói thì cô mới biết, cô đã ngủ nguyên một ngày, sắc trời ở bên ngoài đã tối rồi. Cô uống liền mấy ngụm, lúc này bao tử của mình mới bớt biểu tình. “An An, sau này em đừng sợ, có anh ở đây rồi. Em có biết không, con lợn rừng dọa em ngất đi đã bị anh, anh cả và Dương Tử dọa chết rồi.” Cố Hướng Vũ chen đến bên cạnh Cố An An, cả một buổi chiều nay được mọi người khen ngợi, khiến Cố Hướng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.