Chỉ là nông thôn chân đất quê mùa, làm gì có cái phúc khí đó, một nhà có một người đã là chuyện vui lớn rồi, nhà bọn họ lại có hai người. Hách Mạn Ngọc không hiểu, cô tưởng hai người mà Lâm Nguyệt Lượng nói đều là anh trai ruột của Cố An An. Lâm Nguyệt Lượng khen xong anh Hướng Vũ của mình, liền rụt vào trong chăn, cười ngọt ngào xé lá thư được gửi từ Kiềm Tây đến. Đồng thời, cô cũng cảm thấy có chút thấp thỏm, bởi vì cô không biết anh Hướng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.